ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 900

cười khan mấy tiếng, gật đầu đáp: “Hoàng đệ mau vào chỗ ngồi đi, đêm
nay là yến tiệc sinh nhật đệ mà.”

Dạ Vô Yên nghe Triệt Nhi gọi Dạ Vô Trần một tiếng “cha”, trái tim

chàng lại dần dần chìm xuống, cứ thế chìm mãi xuống, rồi chìm xuống tận
đáy hồ băng giá. Chàng ngồi vào chỗ rồi, nhưng vẫn không khống chế được
ánh mắt mình, cứ chốc lát lại liếc nhìn về phía Triệt Nhi.

Sắt Sắt vẫn đứng lặng sau lưng Dạ Vô Trần, thấy bộ dạng kinh ngạc đến

mức chấn động của Dạ Vô Yên, đáy lòng nàng cũng trào dâng từng đợt
sóng lớn. Nàng không ngờ Triệt Nhi lại gọi Dạ Vô Trần là cha, khoảnh
khắc đó, nàng hiểu, hẳn Triệt Nhi đã biết được điều gì đó. Lẽ ra nàng nên
đoán được từ lâu mới phải, cậu nhóc sẽ không vô duyên vô cớ nhất định
đòi tới Tuyền Vương Phủ thế này.

“Tuyền Vương gia, ta có thể đi gặp Lương công tử của ngài không? Ta

nghe nói cậu ấy bị hàn độc, nhất định là đau lắm, ta có thể đi thăm không?”
Triệt Nhi nheo mắt cười nói.

Dạ Vô Yên khẽ cười đáp: “Được thôi, người đâu, đưa Tà công tử tới

Vân Túy Viện.” Một thị vệ nhanh chóng đáp lời, rồi đứng dậy đưa Triệt
Nhi đi. Lúc này thân phận của Sắt Sắt là hộ vệ cho Triệt Nhi, thấy thế liền
vội vàng đi theo nó.

Thanh Tâm Điện trước tiền viện đặc biệt huyên náo, trong hậu viện lại

cực kỳ tĩnh mịch.

Vầng trăng cong cong treo trên bầu trời đêm, ánh sáng tuôn chảy, cả

một vùng trời trong trẻo, lạnh lùng. Gió đêm thổi qua, những chiếc lá run
lên vì lạnh, mặt nước hồ bán nguyệt khẽ nổi lên những gợn sóng lăn tăn,
vầng trăng in trên mặt hồ cũng theo sóng mà bóng hình rung rinh.

Từ Vong Ưu Đảo tới Phi Thành, Triệt Nhi luôn bị nhốt ở trong Lan

Phường, lần đầu được ra khỏi cửa, lại là tới Tuyền Vương Phủ. Cảnh sắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.