ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 913

gái áo trắng, trước mắt chỉ còn điệu múa đẹp đẽ, và ống tay áo phấp phới
nhẹ bay của nàng ta...

Sắt Sắt nhớ lại mình từng có khoảng thời gian múa trên lòng bàn tay Dạ

Vô Yên, lúc đó, nàng cho rằng mình đã tìm được bàn tay có thể nâng đỡ
cho điệu múa của mình. Nhưng nào ngờ, ý nghĩ ngây ngô đó của nàng cuối
cùng cũng tan thành mây khói. Nhìn cô gái đang múa trước mặt, trái tim
Sắt Sắt bỗng dâng lên dự cảm không lành.

Nàng liếc mắt nhìn Dạ Vô Yên, chỉ thấy chàng vẫn ngồi đó, trên khuôn

mặt tuấn tú không hề có biểu hiện gì, ánh mắt thâm trầm dán chặt vào cô
gái đang nhảy múa trước mặt, hiển nhiên chàng đã bị điệu múa của cô ta
mê hoặc. Có điều, lông mày chàng khẽ chau lại, ánh mắt tuy chuyên tâm
nhưng đôi môi mỏng nhếch lên có đôi phần hoảng hốt. Dường như chàng
nhìn cô gái đó để nhớ về một người con gái khác.

Những ngón tay dài của chàng đưa ra khỏi tay áo rộng, cầm chiếc chén

đầy rượu ngon trên tay, chiếc chén bằng bạch ngọc, đẹp đẽ lung linh, thấp
thoáng thấy rượu trong chén rung rung, như những đợt sóng trên mặt hồ
tĩnh lặng vậy.

Cùng với điệu múa của cô gái đó, thứ hiện lên trước mắt Dạ Vô Yên

giống như chiếc đèn kéo quân. Tất cả chỉ là dáng vẻ của Sắt Sắt.

Trong rừng hoa, gió thổi nhẹ, mưa lâm thâm, những cánh hoa đỏ và

trắng rơi đầy dưới đất, cùng tiếng gió mưa, nàng dẫm lên những cánh hoa,
cuồng say múa. Dáng điệu mê hoặc như muốn trút hết những đau khổ trong
lòng. Nàng múa suốt hai canh giờ, cuối cùng, nàng như hồ điệp sức cùng
lực kiệt, rơi xuống đất bùn. Lúc đó, chàng liền nghĩ, nỗi đau nào có thể
khiến nàng dùng điệu múa như điên cuồng đó để giải tỏa nỗi sầu đây?!

Đột ngột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.