DẠT VÒM - Trang 20

- Ba mẹ biết mối quan hệ này chứ? - Tôi thô bạo cắt ngang lời chị.

- Không biết. Vì anh ấy hiện đã có gia đình. Họ ở xa! - Chị nói rất nhanh,

không nhìn tôi nữa.

- Tình yêu ư?

- Chị không chắc chắn, Huy ạ. Nhưng, đôi khi, chị rất sợ cô độc.

- Chị thích những thứ anh ta mang đến. Như cái BMW ấy, phải không? -

Tôi hỏi tàn nhẫn.

Chị nhìn lơ đãng qua vai tôi, nhè nhẹ gật đầu. Ngón tay tôi. Bàn tay tôi.

Cánh tay tôi. Rồi cả người tôi lạnh toát, tê dại. Khác nào một con rắn lục
lao đến tôi, bất thần mổ mạnh, nọc độc đang thấm vào mọi ngóc ngách sâu
thẳm dưới da. Tôi nhớ đến Xuyên. Tôi nhớ mùi thơm tàn úa bao quanh cậu
ta. Cái mùi thơm ấy cũng phảng phất lúc này đây. Tôi nhìn chị tôi. Đẹp đẽ.
Học giỏi. Hiểu biết mọi thứ. Từng can đảm làm trái ngược những điều tầm
thường xung quanh. Thế mà...

Như một tên điên, tôi quờ tay chộp lấy bình đất nung, ném choang.

Những người trong quán ngoảnh nhìn. Tôi cóc cần. Tôi muốn đập vỡ mọi
thứ. Tôi muốn rú lên man rợ. Tôi muốn chết quách đi cho xong. Một gã
phục vụ to béo nhào đến, chộp cổ tôi. Gã vặn vai tôi đau điếng. "Đừng, em
trai tôi đấy!" Chị Minh lên tiếng. Không! Thèm muốn được gào lên gần
như vỡ tung trong tôi. Bàn tay sực mùi dầu của gã phục vụ bịt chặt miệng
làm tôi gần như nghẹt thở. Nhưng, đột nhiên, nhanh đến không ngờ, tôi
bình tĩnh trở lại. Tôi vùng ra khỏi bàn tay to béo. Rút cuộn tiền chị cho ban
nãy, tôi đặt lên bàn. Tôi nhặt chìa khoá và giấy tờ xe. Tôi đeo lại cái cặp
lap-top. Những thứ đồ cũ giờ đây chị đâu cần đến nữa. Tôi lảo đảo rời
quán. Chóng mặt khủng khiếp.

Ở khúc quanh vắng lặng, đầu gối của tôi bỗng run lên bần bật. Hệt như

ngày còn nhỏ, đi chơi về đột ngột cảm nắng. Tôi vịn tay vào bức tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.