DẠT VÒM - Trang 33

- Em chẳng hiểu gì cả. Anh nói gì thế? - Châu nhăn nhó, lảng tránh - Mà

thôi. Em buồn ngủ rồi. Anh định sẽ ngồi thế này và nói chuyện suốt đêm ư?

Tôi trèo ngay lên giường của mình. Tôi không thèm đếm xỉa đến cô nhóc

nữa. Nếu cô ta nhảy ra ngoài và làm ồn, tôi sẽ xem như không biết gì hết.
Cô ta sẽ được bị coi là kẻ trộm đột nhập bất hợp pháp. Gió ngoài vườn lùa
qua cửa, lạnh buốt. Tôi kéo chăn đắp lên tới cổ. Châu đứng lì bên thành
giường rất lâu, rồi bướng bỉnh lên tiếng:

- Em lạnh. Em muốn ngủ!

Tôi vẫn câm nín.

Cô nhóc lay nhẹ vai tôi. Tôi mở hé một mắt, ác độc:

- Đừng nói là cô muốn nằm chung với tôi nhé!

Phun xong câu nói ấy, tôi bỗng tê điếng. Đột nhiên, tôi nhớ đến cảm giác

mềm mại ấm êm sau khi bị tên cướp xe đấm ngã, dựa vào ngực cô nhóc.
Mùi thơm dịu. Những đốm tàn nhang nhìn gần... Tôi bỗng thấy mình thật
đáng ghét. Thỉnh thoảng, tôi cũng nghĩ linh tinh về bọn con gái. Nhưng cho
đến bây giờ, tôi vẫn chẳng biết cóc gì ra hồn. Bọn bạn cùng lớp, một vài
thằng, vẫn ba hoa về chuyện ấy suốt. Tôi lắng nghe thích thú. Nhưng sau
đó cảm thấy chán nản. Tôi chẳng phải là một thằng đạo đức gì cho lắm.
Nhưng nếu việc ấy quá dễ dàng, như mua một điếu thuốc hay một miếng
bánh, hẳn tôi sẽ coi thường mình ghê gớm. Nhưng giờ đây, một cô gái xinh
xắn đang ở rất gần...

Tôi cắn môi, ngồi bật dậy. Quơ tay lấy cái áo khoác dày để trên lưng ghế,

tôi lao ra ngoài, ngồi phệt xuống bệ cửa. Mặc dù mặc ấm, tôi vẫn không sao
ngủ được. Chỉ cần đẩy nhẹ cửa, tôi sẽ quay vào cái giường của tôi, ấm áp,
đầy bí mật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.