DẠT VÒM - Trang 50

Sau nhiều chờ đợi, thốt lên các lời cầu nguyện gửi tới ông trời và cả

những nguyền rủa gửi cho những đứa con bận rộn ở nước ngoài, cuối cùng
bà chủ nhà tôi thuê trọ cũng được một người con mời sang Hà Lan sống
cùng hai tháng. Bà giao chìa khoá nhà và nhờ tôi chăm sóc hộ con phốc.
Thấy tôi trợn mắt kinh ngạc, bà cụ chỉ nói giản dị: "Tôi chẳng dặn dò gì
đâu. Tôi tin cậu. Cứ sống trong nhà này thoải mái!".

Một sáng sớm cuối tuần, tôi nảy ra ý định kỳ quặc. Thay bộ đồ khá khẩm

nhất, không quên vơ theo mấy chiếc áo khoác, mũ và khăn quàng, tôi lao
thẳng tới bệnh viện. Chẳng khó khăn gì để đưa Châu trốn khỏi phòng bệnh.
Tôi quấn cho cô nhóc đầy quần áo, chỉ để hở đôi mắt nâu, chắc chắn là cô
được ấm áp. Rồi trên chiếc xe máy phóng nhanh, chúng tôi đi về phía biển.
Cô nhóc ôm chặt lưng tôi. Hai tiếng đồng hồ sau, chúng tôi ngồi trên kè đá,
nhìn ra mặt biển. Làn nước xám của mùa đông. Những chiếc thuyền nhỏ xa
tít tắp. Dải khăn mềm buộc quanh cổ Châu bay phần phật trước gió mặn.
Tôi ngồi im. Thế giới quá rộng lớn. Những con người bé nhỏ cứ đi mãi, đi
mãi trên khắp các con đường. Thế rồi tình cờ, hai trong số họ gặp nhau. Nói
với nhau vài câu rồi rời đi. Giúp đỡ nhau tí chút để trở thành bạn bè. Hay
nhiều hơn nữa, họ ở lại bên nhau, nương tựa nâng đỡ tâm hồn nhau. Bao
nhiêu phương án có thể xảy ra. Tôi chợt hiểu, để tìm thấy một người khiến
thật tâm mình rung động, yêu thương không tính toan, trao gửi hết tất cả bí
mật mới khó khăn và thiêng liêng làm sao. Khám phá ấy mạnh mẽ và bất
ngờ đến độ tôi lặng đi, không nói được gì. Đến cả động nhẹ một ngón tay
để chạm vào tay Châu, tôi cũng không làm nổi. Và trong cái buổi sáng bất
thường đối diện biển, cái buổi sáng tràn ngập thương yêu và xót xa ấy, tôi
đã hiểu. Mai này, dù tôi có già đi, hài lòng hay thất vọng với cuộc sống này,
vĩnh viễn đọng lại trong tôi những ngày tự do, với tuổi trẻ đắm say không
toại nguyện. Những mơ ước đau đớn, không một vết nhơ. Cái phần nhỏ bé
chân thành lẩn khuất sâu kín trong con người tôi, cuối cùng, cô gái nhỏ đã
đánh thức... Khám phá ấy thét lên trong tôi, như một hồi kèn vang động
trên cây trumpet đỏ, làm tôi kiệt sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.