ĐÂU MÁI NHÀ XƯA - Trang 26

- Phải, đây này: nếu chú đã làm một việc gì đó không đúng, chú biết điều

đó và chú lấy làm xấu hổ. Nếu một người nào đó rầy la chú thì tôi càng ít
hổ thẹn hơn nữa. Và thỉnh thoảng họ rầy la chú khi chú chẳng có làm việc
gì quấy cả, chỉ vì lúc họ gọi chú không có mặt ở đó hoặc tại vì Mẹ đang bực
bội.

Robert cười.

- Đúng là cậu nâng điều đó lên trên mức trung bình. Hãy nghĩ đến tất cả

những điều tệ hại mà cậu đã làm mà không một ai thấy và không một ai rầy
la cậu về chuyện ấy cả.

Pierre không trả lời. Lúc nào cũng như vậy. Hễ lần nào em để mình bị lôi

cuốn vào cuộc bàn luận với một người trưởng thành về một việc gì đó thực
sự quan trọng cho em thì cứ như rằng kết thúc của nó là thất vọng hoặc cả
đến còn nhục nhã nữa.

- Tôi lại muốn xem tranh - Em nói trong một giọng bất thần đặt em biệt

cách với người giúp việc. Robert có thể lên tiếng ngang nhau như một lời ra
lệnh hoặc một lời yêu cầu - Vô đi, đợi tôi trong một phút.

Robert đã vâng lời. Y mở cánh cửa của họa phòng, để Pierre bước vào và

bước theo em, vì y đã nhận được những chỉ thị nghiêm ngặt là không cho
bất kỳ ai một mình trong họa phòng.

Họa phẩm mới của Veraguth, lồng trong cái khung tạm mạ vàng, được

đặt trên cái giá vẽ tại giữa một căn phòng rộng lớn, quay về phía ánh sáng.
Pierre đứng trơ trơ trước họa phẩm. Robert đứng phía sau em.

- Chú có thích bức họa không Robert?

- Cố nhiên là tôi thích chứ. Tôi phải là kẻ đần độn mới là không thích.

Pierre chớp mắt nhìn bức tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.