DẤU VẾT CỦA MẸ - Trang 11

- Không…
- Hay là chị có em bé?
- Chẳng có em bé nào hết…
- Thế thì chị có gì?

Lại mùa hè. Mùa hè đốn mạt. Tôi căm thù cái mùa này. Một cái lò ấp sâu

bọ và những đứa con hoang. Cơ man nào là bia, muỗi và bao cao su vung
vinh khắp các bụi cây. Song con người thật kinh tởm. Đến chủ nghĩa tự nhiên
cũng phải nhỏ nước mắt vì họ. Những gã thèm thuồng đến nhỏ dãi và những
mụ đàn bà béo tốt đẫy đà của họ. Chân dạng ra và sẵn sàng thụ thai.

Tôi căm thù sex. Sex và những thân thể lõa lồ giật giật như trong cơn

động kinh.

Đi liền với chuyện này bao giờ cũng có bao nhiêu là mùi khó chịu và

dịch. Những cái thai không mong muốn, sẩy thai ngẫu nhiên và những vụ nạo
thai tốn ngang một tháng lương trung bình. Và còn “anh yêu em/em yêu anh”
nữa chứ. Bao giờ cũng được nói ra một cách khập khiễng thế nào ấy. Bao giờ
cũng sai lỗi chính tả. Câu này nói chung là không cần phải nói. Từ-lấp chỗ
trống. Anh yêu em/em yêu anh, cái câu có thể giải quyết được tất cả. Tất cả
những bữa chả bữa nem, có vẻ như chỉ vô tình, tất cả những cuộc cãi nhau vì
bất kể chuyện gì, vì tóc, vì thuốc lá, vì xoong nồi chưa rửa, vì việc ai phải dắt
chó đi chơi, và tại sao anh không bao giờ, vì bao giờ cô cũng đi rồi, anh chẳng
hiểu cái quái gì hết, thế còn cô thì hiểu được cái gì, nào, nói đi, sao không nói
gì hả, nhưng tôi biết nói gì một khi cô nói liên tục như thế, nói tóm lại là anh
muốn gì ở tôi, cô thôi đi, anh thôi đi thì có, này đừng có mà la lên, tôi đâu có
la, tôi nói đấy chứ, có bé miệng đi không nào… Nước mắt - kap, kap…
Những giọt nước mắt trình diễn. Thở một lát. Được rồi, tốt rồi, thôi đừng khóc
nữa. Anh xin lỗi. Không, em phải xin lỗi mới đúng. Thì em vẫn biết là anh yêu
em mà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.