DẤU VẾT CỦA MẸ - Trang 43

- Người ta thích ca sĩ này… - Milena nói về Laurie - chị ta bao giờ

cũng như đang kể chuyện cổ tích.

Sắp mười bảy giờ. Milena đi đôi giầy cao gót bằng da thuộc của tôi.

Đôi mà tôi đã đi hôm nhảy polonez ở cuộc vui chia tay trước hôm thi

tốt nghiệp.

- Milena, mình thôi đi, trông mình khiêu khích quá.

- Có thể lại có người tấn công người ta lần nữa cũng nên. Mình thấy thế

nào?

Nó không bao giờ nói: “cưỡng dâm”, mà chỉ nói “tấn công”… Như thế

có phần nhẹ nhàng hơn…

Tôi không thể chịu đựng được nó như vậy - bị bầm dập và yếm thế, vờ

như chẳng quan tâm đến chuyện gì.

Có lẽ trong tất cả những chuyện này nó hơi giống tôi. Một kẻ vô tích sự

chưa trưởng thành, tự dưng gặp phải quá nhiều tình huống khó chịu. Một cô

gái không biết phải làm gì với bản thân mình, phải làm gì với cơ thể mình,

vì cảm thấy chán ghét nó. Bởi nó bỗng dưng thật bẩn thỉu.

Từ một cơ thể vô tội trẻ thơ trở thành người lớn. Chảy máu, mất trinh,

bị dày vò, thụ thai, nạo thai, cưỡng dâm.

Cơ thể mà nữ tính của nó bị hành hạ.

Trở nên méo mó như ở trong nhà gương.

Tôi gặp Grzesiek ngoài phố. Lần đầu tiên kể từ hồi ấy. Hắn vẫn gọi

điện thoại, nhưng hễ cứ nghe thấy giọng hắn trong ống nghe là tôi cúp máy.

Và bây giờ… Hoàn toàn ngẫu nhiên.

Hắn đi cùng với bạn gái. Một cô lẳng lơ nào đó mặc áo nịt kiểu push-

up.

- Chào - hắn có vẻ hơi lúng túng. - Đây là Anka, bạn cùng trường…

Còn đây là Ivona…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.