DẤU VẾT CỦA MẸ - Trang 45

- Cháu sẽ nghĩ về việc này…

- Chú nhìn kìa… tụi chim đang bay đến những vùng ấm áp.

- Hàng đàn đen kịt… những đàn chim lượn trên trời.

- Cháu cũng muốn chạy khỏi đây. Đến xứ sở của những giấc mơ.

- Loài người cũng nên ngủ đông, cháu có nghĩ thế không?

- Những giấc mơ cần phải được nhìn nhận một cách tốt hơn.

- Cần phải có sự công bằng giữa những giấc mơ và hiện thực.

- Chú có biết giấc mơ cuối cùng của cháu kỳ lạ như thế nào không?…

Cháu ăn Bông Hồng. Cái bông của Hoàng Tử Nhỏ ấy, chú biết không…

Hôm nay tôi gặp Veronika. Nó ngồi trước cổng sắt. Đã nhá nhem tối.

Con cún chạy trên bãi cỏ.

- Sao em không về nhà?

- Em đang nhìn.

- Chị xin lỗi vì lần trước - tôi thấy ngượng vì Milena và cái cách

Milena nói với Veronika.

Veronika không phản ứng gì.

- Em nhìn gì thế?

- Những ngôi sao…

- Chị ngồi được không?

- Chị ngồi đi.

Tôi ngồi xuống cầu thang, cạnh nó. Chúng tôi nhìn lên trời.

- Chị biết gì không… - nó gợi chuyện. - Chị có nghĩ là nếu những ngôi

sao soi vào mắt em thì trong vũ trụ mắt em trông như hai ngôi sao?

- Chắc chắn là như thế rồi. Chị nghĩ là các ngôi sao nhìn thấy chúng ta,

nhưng sao chỉ soi vào mắt của một số người được chọn. Những người mà
chúng thực sự thích…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.