DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 122

chơi cát cùng Tina, Joey và Bean. Giờ thì Frederique và tôi có thể thoải
mái nói chuyện với nhau và tôi thực sự ngạc nhiên khi nhận thấy Leo
bất ngờ nhìn mình như một con người đầy quyền lực.

“Cậu thấy chưa, vấn đề là âm điệu giọng nói của cậu.” Frederique

nói.

Frederique chỉ ra rằng Leo không hề bị tổn thương về mặt tinh thần.

Vào thời điểm đó – và rất có thể là lần đầu tiên kể từ trước đến nay –
thằng bé có vẻ thực sự giống một đứa trẻ Pháp. Cả ba đứa trẻ đột nhiên
ngoan ngoãn trong cùng một lúc, tôi có thể cảm thấy như gánh nặng
trên vai mình nhẹ đi một chút. Đó là một trải nghiệm mà tôi chưa bao
giờ có được ở công viên từ trước đến nay. Liệu đó có phải là lý do tôi
thực sự muốn được là một người mẹ Pháp?

Tôi thấy nhẹ nhõm, nhưng cũng thấy mình thật ngốc. Nếu việc này

dễ dàng đến vậy, tại sao tôi không thực hiện nó trong suốt nhiều năm
qua? Nói Không chính xác là một kỹ thuật nuôi dạy con cái vượt trội.
Điều mới mẻ mà tôi học được từ Frederique là gạt bỏ sự mâu thuẫn
trong tư tưởng và tin tưởng vào quyền lực của chính bản thân mình.
Những gì cô ấy nói với tôi xuất phát từ sự giáo dục và niềm tin sâu sắc
nhất của chính bản thân cô. Và đó có vẻ như là ý thức chung của các bậc
cha mẹ Pháp.

Cũng giống như mọi người, Frederique tin rằng điều dễ chịu nhất đối

với các bậc cha mẹ là có thể thoải mái nói chuyện trong công viên trong
khi bọn trẻ chơi đùa, bọn trẻ cũng thích như vậy. Điều này có vẻ đúng.
Khi chúng tôi nói chuyện, rõ ràng là tâm trạng của Leo có vẻ bớt căng
thẳng hơn so với khoảng nửa giờ trước đó. Thay vì liên tục tìm cách chạy
ra ngoài khu vực chơi cát, nó vui vẻ ngồi chơi với những đứa trẻ khác.

Tôi đã sẵn sàng giữ rịt lấy kỹ thuật mới này – kỹ thuật nói “Không”

một cách kiên quyết với niềm tin vững chắc vào uy quyền của mình khi
nói câu này – và coi nó như một bảo bối. Nhưng Frederique cảnh báo
tôi rằng không hề có liều thuốc tiên kỳ diệu nào có thể khiến lũ trẻ tôn
trọng uy quyền của bạn. Đó luôn luôn là một tiến trình không bao giờ
kết thúc. “Không có những quy tắc cố định và cậu phải thường xuyên
thay đổi những gì mình làm.” Cô ấy nói.

Thật đáng tiếc. Vậy còn điều gì có thể giúp các bậc cha mẹ Pháp như

Frederique có uy quyền với con cái mình? Chính xác là các bậc cha mẹ
Pháp đã làm thế nào để có được cái uy quyền này với trẻ từ ngày này
qua ngày khác, từ bữa ăn này qua bữa ăn khác? Và làm thế nào để tôi có
thể nâng cao uy quyền của mình trước bọn trẻ?

Một đồng nghiệp người Pháp của tôi nói rằng nếu tôi quan tâm đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.