DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 124

phải chứng kiến sự việc như thế ở Pháp, không bao giờ,” cô ấy nói.) Khi
vợ chồng Dominique được mời đến ăn tối ở nhà của những người bạn có
con nhỏ, cô ấy thường phải dọn bếp núc bởi chủ nhà còn bận loay hoay
với việc dỗ bọn trẻ đi ngủ.

“Thay vì chỉ cần cứng rắn, và nói: ‘Hết giờ chơi rồi. Bố mẹ sẽ không

chơi cùng với con nữa. Đã đến lúc phải đi ngủ. Đây là thời gian dành
cho người lớn, là thời gian để bố mẹ nói chuyện với bạn bè của mình.
Con đã có thời gian của con, và đây là thời gian của bố mẹ. Con hãy đi
ngủ đi, ngay lập tức,’ – Vâng, họ đã không làm thế. Tôi không thể hiểu
nổi tại sao họ lại không làm thế. Tại sao họ không thể làm thế. Họ tiếp
tục phục vụ bọn trẻ, và tôi nhận thấy rằng mình đang bị lấn át.”

Dominique vẫn rất thích New York và cô thích các trường học của

Mỹ hơn các trường học của Pháp. Nhưng trong vấn đề chăm sóc con cái,
cô càng ngày càng trở lại nhiều hơn với những thói quen của người
Pháp, với những quy tắc và ranh giới rõ ràng.

“Cách thức của người Pháp đôi khi quá khắt khe. Tôi nghĩ là họ có

thể dịu dàng và thân thiện với trẻ hơn một chút,” cô ấy nói. “Còn người
Mỹ, tôi nghĩ họ nên nuôi dạy bọn trẻ theo cách mà họ đang cai trị cả thế
giới.”

Tôi thấy thật khó có thể tranh luận với hình ảnh phản chiếu từ trong

gương của mình. Tôi có thể hình dung ra những bữa tiệc tối mà cô ấy
đang mô tả. Các bậc cha mẹ người Mỹ - trong đó có cả tôi nữa – thường
có những cảm giác hỗn độn về trách nhiệm. Về mặt lý thuyết, chúng tôi
tin rằng bọn trẻ cần những giới hạn. Đó là một chân lý hiển nhiên của
việc nuôi dạy con cái ở Mỹ. Tuy nhiên, thực tế, chúng tôi thường không
chắc chắn liệu những giới hạn đó nên được đặt ra ở đâu, hoặc chúng tôi
cảm thấy không thoải mái khi kiểm soát bọn trẻ.

“Khi tôi tỏ ra tức giận, tôi cảm thấy tội lỗi hơn rất nhiều so với việc

chỉ cảm thấy tức giận,” là cách một người bạn đồng nghiệp của Simon
bào chữa cho những hành động không tốt của đứa con gái 3 tuổi. Một
người bạn gái của tôi cũng nói rằng cô ấy bị cậu con trai 3 tuổi của mình
cắn. Nhưng cô ấy cảm thấy thật tệ nếu quát nó, bởi cô ấy biết rằng thằng
bé sẽ khóc. Vậy là cô ấy cho qua.

Các bậc cha mẹ Anglophone sợ rằng việc quá nghiêm khắc với bọn

trẻ sẽ làm hỏng tinh thần sáng tạo của chúng. Một người mẹ Mỹ ghé
thăm nước Pháp đã rất sốc khi nhìn thấy cái cũi di động trong căn hộ
của chúng tôi ở Paris.

Một người mẹ ở Long Island kể với tôi về đứa cháu trai của mình. Bố

mẹ của cậu bé – theo quan điểm của cô – dễ dãi đến mức đáng báo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.