DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 44

dạy cho con mình các kỹ thuật đánh lạc hướng. Phần lớn, họ dường như
chỉ tạo cho chúng cơ hội thực hành chờ đợi. Vào một chiều thứ Bảy xám
trời, tôi bắt tàu tới Fontenay-sous-Bois, ngoại ô ngay phía đông Paris.
Một người bạn đã bố trí cho tôi tới thăm một gia đình sống ở đây.
Martine là một luật sư xinh đẹp ở tuổi ngoài 30. Cô sống với chồng, một
bác sỹ hồi sức cấp cứu và hai đứa con, trong một tòa nhà thấp tầng giữa
một vườn cây.

Tôi ngay lập tức choáng váng vì căn hộ của Martine mới giống của

tôi làm sao. Đồ chơi xếp thành hàng quanh phòng khách, phòng khách
gắn liền với một căn bếp mở (ở Pháp gọi là cuisine americaine – bếp
kiểu Mỹ). Chúng tôi có tủ lạnh bằng thép không gỉ giống nhau.

Nhưng sự tương đồng kết thúc ở đây. Mặc dù có hai đứa con nhỏ,

chồng của Martine vẫn đang làm việc trên laptop trong phòng khác,
trong khi Auguste 1 tuổi đang ngủ trưa bên cạnh. Paulette, 3 tuổi với
mái tóc cắt ngắn, đang ngồi bên bàn bếp thảy bột nhào bánh nướng vào
các khuôn giấy nhỏ. Khi mỗi khuôn đã đầy, cô bé rắc lên trên cùng một
ít kẹo vụn sặc sỡ và những trái chùm bao đỏ tươi.

Martine và tôi ngồi nói chuyện phía đầu kia bàn. Nhưng tôi thì đang

sững sờ vì Paulette bé nhỏ và những chiếc bánh nướng của cô bé.
Paulette hoàn toàn chìm đắm trong nhiệm vụ của mình. Cô bé dường
như chống lại nỗi thèm muốn ăn chỗ bột nhào đó. Khi làm xong, bé hỏi
mẹ liệu bé có được liếm chiếc thìa không. “Không, nhưng con có thể ăn
một chút kẹo vụn,” Martine nói, khuyến khích Paulette xúc vài muỗng
kẹo vụn trên bàn. Con gái Bean của tôi cùng tuổi với Paulette, nhưng
chắc hẳn tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện để con bé tự mình làm một
nhiệm vụ hoàn chỉnh thế này. Tôi hẳn sẽ giám sát và con bé hẳn sẽ
chống đối lại sự giám sát của tôi. Sẽ đầy những cảm giác căng thẳng và
sự cằn nhằn (của cả tôi và con bé). Bean chắc sẽ túm lấy bột, quả mọng
và kẹo vụn mỗi khi tôi quay đi. Tôi chắc chắn sẽ không thể ngồi tán
chuyện bình tĩnh với khách được.

Toàn bộ cảnh tượng chắc chắn sẽ không phải là điều mà tôi muốn lặp

lại vào tuần tới. Tuy nhiên nướng bánh lại có vẻ là nghi thức hàng tuần ở
Pháp. Gần như tất cả mọi lần tôi ghé thăm một gia đình Pháp vào cuối
tuần, họ đều hoặc đang làm bánh hoặc mang ra mời thứ bánh mà trước
đó họ vừa làm xong.

Thoạt tiên, tôi nghĩ vì tôi ghé thăm nên họ mới làm. Nhưng rồi tôi

sớm nhận ra rằng điều đó không liên quan gì tới tôi. Cuối tuần nào ở
Paris cũng có một cuộc thi nướng bánh. Thực tế là từ khi trẻ biết ngồi,
mẹ đã bắt đầu hướng các bé tới những “dự án” nướng bánh hàng tuần
hay hai tuần một lần. Những đứa trẻ này không chỉ đổ ít bột hay nghiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.