DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 70

Những người phụ nữ Pháp cũng thường công khai đặt câu hỏi, rằng

chất lượng cuộc sống sẽ thế nào nếu họ dành cả ngày dài để chăm sóc
bọn trẻ. Phương tiện truyền thông đại chúng Pháp cũng không ngần
ngại mô tả trải nghiệm này với sự mâu thuẫn đến lạnh lùng. Một bài báo
mà tôi từng đọc đã phân tích thế này: “Nếu không đi làm… lợi thế quan
trọng nhất là để chứng kiến con cái họ lớn lên. Nhưng có một thực tế là
việc ở nhà làm nội trợ sẽ mang đến cho các bà mẹ sự bất tiện và cảm
giác cô độc.”

Việc nuôi dạy con kiểu Mỹ và những thứ gắn liền với nó – flashcash

(1)

giờ đây đã trở nên rập khuôn, sáo rỗng. Đã có cả một sự phản ứng dữ
dội, và một sự phản ứng dữ dội với phản ứng dữ dội đó. Do vậy tôi đã rất
kinh ngạc trước những gì tôi được chứng kiến ở một sân chơi tại thành
phố New York. Đó là một sân chơi đặc biệt dành cho những đứa trẻ mới
biết đi, với một cái cầu trượt thấp và vài con vật rất hoạt bát - được nhốt

trong một khu vực riêng biệt bởi một cái cổng sắt cao. Sân chơi được

thiết kế riêng cho bọn trẻ mới tập đi để chúng có thể leo trèo xung
quanh và ngã mà vẫn được đảm bảo an toàn. Một vài người trông trẻ
đang ngồi theo kiểu Pháp trên những chiếc ghế băng đặt xung quanh
khu vui chơi, nói chuyện phiếm và trông nom bọn trẻ.

Rồi một người mẹ da trắng, trung lưu bước vào cùng với cậu con trai

của mình. Cô ấy kèm sát thằng bé đang chơi những dụng cụ thu nhỏ
trong khi không ngừng độc thoại: “Con có muốn cưỡi con ếch này
không, Caleb? Con có muốn chơi xích đu không?”

Caleb lờ tất cả những câu hỏi này đi. Rõ ràng là cậu nhóc chỉ có ý

định đi loanh quanh. Nhưng mẹ của cậu cứ theo sát cậu và tiếp tục
tường thuật lại từng bước đi của con trai mình. “Con đang bước đi,
Caleb!” có lúc cô nói.

Tôi đã nghĩ rằng Caleb có một bà mẹ đặc biệt sốt sắng. Nhưng sau đó

thì một người phụ nữ trung lưu khác đi qua cổng cùng với một cậu bé
tóc vàng hoe trong chiếc áo phông màu đen. Cô ấy cũng ngay lập tức bắt
đầu tường thuật lại tất cả những hành động của cậu bé. Khi cậu bé đi gần
đến cái cổng và nhìn chằm chằm vào bãi cỏ, người mẹ đưa ra quyết định
rất rõ ràng, rằng bãi cỏ không đủ thú vị. Cô ấy lao đến và bế thằng bé
lên.

Một lát sau, người phụ nữ này cởi cúc áo ngực và cho cậu bé bú.

“Chúng ta đã tới công viên! Chúng ta đã tới công viên!” cô ấy thì thầm
khi cậu bé bú sữa.

Kịch bản này tiếp tục lặp lại với những người mẹ khác và con cái họ.

Sau khoảng một giờ thì tôi có thể dự đoán một cách hoàn toàn chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.