ĐÊM TRƯỚC - CHA VÀ CON - Trang 109

khi bà nổi tam bành lục tặc đến nỗi chiếc mũ bonnê cùng với cái độn tóc
trên đầu bà phải nảy lên bần bật. Những chuyện đó Odintxova đều biết cả.

- Anh lại định đi là thế nào, - nàng mở lời, - thế còn lời hứa của anh thì

sao?

Bazarov giật nẩy mình.
- Lời hứa gì thế ạ?
- Anh quên rồi sao? Anh còn định giảng cho tôi vài bài hóa học kia mà.-

Làm thế nào được ạ! Ông cụ tôi đang chờ tôi về, tôi không thể nấn ná được

nữa. Vả lại, chị có thể xem cuốn Notions générales de Chimie

[47]

của

Pelouse et Frémy

*

; cuốn ấy tốt, viết rõ ràng lắm. Chị sẽ thấy được trong đó

mọi điều cần biết

- Thế anh chẳng nhớ anh thường đoan chắc với tôi là sách không thể

thay thế được... tôi chẳng nhớ là anh nói thế nào nữa, nhưng chắc anh hiểu
ý tôi muốn nói gì rồi... anh có nhớ không?

- Làm thế nào được ạ! - Bazarov nhắc lại.
- Đi làm gì? - Anna hạ thấp giọng nói.
Chàng đưa mắt nhìn nàng. Nàng ngả đầu vào tựa ghế bành, đưa những

cánh tay để trần tới tận khuỷu khoanh lại trước ngực. Dưới ánh sáng của
một cây đèn lẻ loi trong buồng, được che bằng một chao bằng giấy trổ hình,
trông nàng càng thêm trắng nhợt. Một chiếc xiêm trắng rộng bao phủ toàn
bộ thân hình nàng trong những nếp gấp mịn màng, đôi chân cũng bắt chéo
của nàng chỉ hơi ló ra tí chút.

- Vậy ở lại làm gì? - Bazarov đáp.
Anna hơi ngoảnh mặt lại.
- Sao lại làm gì? Vậy anh ở đây với tôi không vui sao? Hay là anh nghĩ

rằng ở đây sẽ không có ai nuối tiếc gì anh?

- Tôi tin chắc thế.
Anna nín lặng.
- Anh nghĩ vậy thật uổng. Vả lại, tôi cũng chẳng tin thế đâu. Anh không

thể nói như thế một cách nghiêm chỉnh được. - Bazarov tiếp tục ngồi yên,
không nhúc nhích. - Evgheni, tại sao anh lại im lặng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.