ĐÊM TRƯỚC - CHA VÀ CON - Trang 122

có. Bởi lẽ là, chị tha lỗi cho sự sỗ sàng của tôi, chị không yêu tôi và sẽ
không bao giờ có thể yêu tôi được.

Cặp mắt Bazarov sáng lóe lên giây lát dưới đôi mày sẫm tối của chàng.
Anna không trả lời chàng. Nàng thoáng nghĩ: “Ta sợ con người này”.
- Xin chào chị, - dường như đoán biết ý nghĩ của nàng, Bazarov nói vậy

rồi quay bước về nhà.

Anna từ tốn bước theo, song nàng gọi Katia lại, khoác lấy tay em mà đi.

Và nàng đã không hề rời Katia cho suốt đến tận chiều. Nàng không đánh
bài nữa, mỗi lúc một cười cợt nhiều hơn, điều này chẳng ăn nhập gì với
khuôn mặt đã tái đi và đã rõ vẻ ngượng ngùng của nàng. Arkadi ngỡ ngàng
chẳng hiểu ra sao cả, và luôn để ý theo dõi nàng, hệt như cách theo dõi của
các chàng trai trẻ, nghĩa là luôn tự hỏi mình: như thế nghĩa là thế nào?
Bazarov đã về ở lì mãi trong buồng mình, thế nhưng đến giờ uống trà thì
chàng lại xuất hiện. Anna định kiếm lời ngọt nhạt để nói với chàng, nhưng
nàng chẳng hiểu mình nên bắt chuyện với chàng bằng cách gì...

Song một trường hợp bất ngờ đã giúp nàng thoát khỏi tình thế khó xử:

người quản gia vào trình là Xitnikov đã đến.

Chàng thanh niên theo khuynh hướng tiến bộ đã giống như một con cun

cút bay lạc vào phòng khách này như thế nào, điều đó khó mà diễn tả bằng
lời được. Với bản tính hay quấy rầy của mình, cậu ta đã dám cả gan về nông
thôn thăm một người phụ nữ mà cậu ta chẳng quen biết gì cho lắm, trong
khi người phụ nữ đó lại chẳng hề mời mọc gì mình, và trong khi chỉ qua
những tin tức nghe ngóng được mà biết rằng có những người bạn thông
minh và gần gũi với mình đang ở thăm người phụ nữ đó. Tuy vậy, cậu ta đã
sợ sệt đến tái cả người, lẽ ra phải nói lên những lời xin lỗi và chào hỏi đã
được tụng niệm từ trước, thì cậu ta lại lắp bắp những chuyện nhảm nhí gì
đó, đại loại như bảo rằng Evdokxia Kucsina đã phái mình đến đây để hỏi
thăm sức khỏe của bà Odintxova, rằng Arkadi cũng luôn luôn hết sức khen
ngợi mình... Nói đến đó thì cậu ta tắc họng rồi luýnh quýnh đến nỗi ngồi
béng lên cả chiếc mũ của mình. Thế nhưng, do không có ai nỡ đuổi cậu ta
đi, thậm chí bà Odintxova lại còn giới thiệu cậu ta với bà dì và cô em, nên
chẳng mấy chốc cậu ta đã hoàn hồn và bắt đầu nói huyên thuyên xích đế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.