ĐÊM TRƯỚC - CHA VÀ CON - Trang 140

tiên tri, vào các ông công ông táo, thổ công hà bá, vào cơn may vận rủi, vào
chuyện vỡ bát vỡ đĩa, hỏng tàu hỏng xe, vào các loại thuốc dân gian, vào
muối ngày thứ năm và vào ngày tận thế không xa; tin rằng vào ngày đầu lễ
Phục sinh, trong buổi cầu kinh từ đêm cho tới sáng, nếu nến không tắt thì
lúa kiều mạch sẽ mọc tốt, và nếu nấm đã bị mắt người ta nhìn thấy thì sẽ
không sao lớn lên được nữa; tin rằng nơi nào có nước thì quỷ thích đến và
người Do Thái nào cũng đều có một vết máu ở ngực. Bà sợ chuột, rắn nước,
ếch, chim sẻ, đỉa, sấm, nước lạnh, gió lùa, ngựa, dê, người tóc hung với cả
mèo đen, và bà cho rằng dê và chó là những con vật uế tạp. Bà không ăn
thịt bê, bồ câu, tôm, phomát, măng tây, quả cúc vu, thịt thỏ rừng, mà cũng
chẳng ăn cả dưa hấu bởi vì quả dưa hấu bổ ra chẳng khác nào cái đầu của

thánh Joan Tiên khu

[63]

. Mỗi khi nói tới sò hến là y như rằng bà phát rùng

mình. Bà cũng thích ăn uống nhưng lại kiêng khem chay tịnh rất ghê. Mỗi
ngày bà ngủ đến mười tiếng đồng hồ, thế nhưng khi ông Vaxili Ivanovich
chỉ hơi nhức đầu là bà lại chẳng đặt mình tẹo nào. Bà chẳng đọc một cuốn
sách nào khác ngoài cuốn

Alexis hoặc mái nhà tranh trong rừng

[64]

. Mỗi năm bà chỉ viết một,

hoặc nhiều lắm là hai bức thư. Còn trong công việc nội trợ, trong việc phơi
phóng, nấu nướng, bà đều rất tỏ tường, mặc dù bà chẳng hề mó tay vào
công việc gì, và nói chung là chẳng thích cất bước đi đâu mảy may. Bà
Arina Vlaxievna vốn rất hiền từ và cũng chẳng phải ngu đần gì, mặc dù
theo kiểu của bà. Bà hiểu rằng trên đời có các vị quý tộc và các vị quý tộc
đó phải ra lệnh, đồng thời cũng có những người dân thường và những người
dân thường đó phải phục dịch, chính bởi vậy bà không hề coi khinh thái độ
khúm núm hay những cái vái chào sát đất của kẻ tôi tớ. Song đối với họ bà
tỏ ra ân cần, dịu dàng, không người ăn xin nào bà không bố thí, và bà chẳng
hề oán trách một ai, tuy đôi khi bà cũng có đơm đặt chuyện này chuyện
khác. Hồi còn trẻ bà rất xinh xắn, chơi được đàn cương cầm, biết nói dăm
ba câu tiếng Pháp, nhưng qua nhiều năm bôn ba với chồng, - một người
chồng mà bà đã kết hôn trái với ý mình, - thì bà đã đâm phát phì ra và quên
cả âm nhạc lẫn tiếng Pháp. Đối với con trai mình thì bà vừa thương yêu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.