ĐÊM TRƯỚC - CHA VÀ CON - Trang 171

- Vậy cô nghĩ là tôi muốn lấy tiền sao? - Bazarov ngắt lời cô. - Không,

tôi chẳng cần đến tiền của cô đâu.

- Vậy thì cái gì? - Pheneska nói.
- Cái gì ư? - Bazarov nhắc lại. - Cô thử đoán xem.
- Tôi đâu có phải thầy bói.
- Vậy tôi mách cho cô biết nhé. Tôi cần... một trong những bông hồng

này.

Pheneska lại bật cười và thậm chí chắp hai tay lại, bởi vì cô thấy ý

nguyện của Bazarov thật ngộ nghĩnh biết bao. Cô ta cười, đồng thời cũng
thấy mình nở lòng nở ruột. Bazarov chăm chú nhìn cô.

- Mời anh, mời anh, - cuối cùng cô nói, đoạn cô cúi xuống ghế dài để

lựa tìm trong những đóa hoa. - Anh thích loại nào, hồng đỏ hay hồng trắng?

- Một bông hồng đỏ, và không cần to lắm đâu.
Cô ngồi thẳng người lên.
- Đây anh cầm lấy, - cô nói, nhưng vừa giơ tay ra cô lại lập tức rụt ngay

lại, rồi cô cắn môi, đưa mắt nhìn ra cửa nhà hóng mát, sau đó lắng tai nghe
ngóng.

- Gì thế? - Bazarov hỏi. - Ông Nikolai Petrovich ư?
- Không... Ông ấy cưỡi ngựa ra ngoài đồng rồi... mà tôi cũng chẳng sợ

ông ấy... chứ còn ông Pavel Petrovich thì... Tôi tưởng chừng như...- Tưởng
chừng cái gì?

- Tôi tưởng chừng ông ấy đến đây. Không... chẳng có ai đâu. Anh cầm

lấy đi. - Pheneska đưa bông hồng cho Bazarov.

- Vì cớ gì cô lại sợ ông Pavel Petrovich?
- Ông ấy cứ làm tôi sợ sợ là. Bảo thì chả bảo, cứ nhìn nhìn kỳ cục lắm.

Cả anh nữa, anh cũng chẳng thích ông ấy nữa là. Anh nhớ không, trước đây
anh vẫn cãi nhau với ông ấy suốt. Tôi chẳng biết hai bên cãi nhau cái gì,
nhưng tôi thấy là anh cứ xoay ông ấy thế này này, rồi lại thế này này...

Pheneska đưa hai tay lên minh họa, cho thấy rằng theo ý cô, Bazarov đã

xoay ông Pavel Petrovich như thế nào.

Bazarov mỉm cười.
- Vậy nếu như tôi bị thua ông ấy, - chàng hỏi, - thì cô bênh vực chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.