DIỆP GIA - Trang 48

Sáng sớm, hai bọn tôi được người quét đường tốt bụng gọi dậy, đánh giá

bộ dạng dính đầy bụi bẩn của đối phương xong thì đều cười ha ha. Hai
người quay về ổ chó của tôi mà sửa soạn sơ rồi cùng nhau đi làm. Tới đội
rồi mới biết, vào lúc sáng Đồng Úy đã sinh: là một cậu nhóc mập mạp.
Trong đội đã có rất nhiều người đến thăm, có người còn nói buổi tối gọi
cho tôi nhiều lần nhưng vẫn không thấy nghe máy. Tôi lấy di động ra, ảo
não thấy tới mười bảy, mười tám cuộc gọi nhỡ.

Lão Tương, đồng nghiệp, vỗ lưng tôi nói: “Đáng tiếc thật, đội trưởng

Tống, bà mai như anh mà không phải người đầu tiên nhìn thấy kết tinh của
họ.” Tôi cười nói các cậu nhìn thấy không phải giống nhau cả sao.

Lão Tương nói: “Mặt mày thằng bé lớn lên giống Diệp Gia, chẳng qua

tính tình chỉ sợ giống Đồng Úy, rất hung dữ, lúc mẹ thằng nhóc sinh nó, nó
còn đạp tới đạp lui, hành Đồng Úy tới hơn mười mấy giờ, nghĩ đến thật là.
Anh không biết Gia ở ngoài mặt trắng bệch đến thế nào đâu, chắc là sợ hãi,
còn liên tiếp hỏi nhiều lần đội trưởng Tống có tới không.”

Nghe thế trong lòng tôi vang lên lách tách, tôi nghĩ ngay lúc đó sắc mặt

bản thân liền thay đổi, thế nên lão Tương lập tức tỉnh ra, vội vàng nói:
“Không có việc gì, dù sao lớn nhỏ đều bình an, hơn nữa dù gì lúc ấy bọn tôi
cũng ở đó nhiều mà.”

Tôi trở về phòng làm việc của mình, lập tức bấm số di động Diệp Gia,

sau hai tiếng tít tít thì chất giọng trong của Diệp Gia vang lên hỏi: “Alô,
Dịch Vĩ sao?”

“Phải, là tôi.” Mười ngón tay tôi nắm chặt lấy điện thoại, nói một cách

tối nghĩa: “Xin lỗi, hôm qua ngủ say như chết, không nghe thấy điện thoại
cậu gọi.”

Đầu dây bên kia trầm mặc một hồi mới nghe Diệp Gia nói: “Không sao,

chỉ là hôm qua gọi anh không bắt máy, anh em đến ký túc xá thì lại không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.