DỊU DÀNG LÀ ĐÊM - Trang 48

CHƯƠNG 9

Đ

ó là một đêm tối tăm, trong trẻo, lơ lửng như trong một cái giỏ mắc

vào ngôi sao duy nhất, vô tri vô giác. Còi xe đằng trước như nghẹt lại vì
không khí dày đặc. Tài xế của Brady lái chậm, thỉnh thoảng ở chỗ rẽ lại xuất
hiện đèn hậu của chiếc xe kia, rồi không thấy gì nữa. Nhưng mười phút sau,
nó lại lọt vào tầm nhìn, rồi đỗ ở lề đường. Tài xế của Brady chạy chậm ở
đằng sau, nhưng ngay lập tức bắt đầu từ từ tăng tốc và chạy qua. Lúc đi qua,
họ nghe thấy nhiều tiếng nói ở đằng sau chiếc limousine đứng lặng và thấy
tài xế của nhà Diver cười toe toét. Rồi họ chạy tiếp, lướt nhanh qua những
dải tối sẫm rồi tối mờ của đêm, cuối cùng chạy vào một loạt những con
đường ngoắt ngoéo trong hội chợ, tới cổng chính đồ sộ của khách sạn
Gausse.

Rosemary ngủ lơ mơ suốt ba giờ liền, rồi nằm thao thức, lơ lửng trong

ánh trăng. Bị bóng tối gợi tình bao phủ, nàng nhanh chóng kiệt sức vì tương
lai với mọi tình huống có thể dẫn đến một nụ hôn, nhưng ngay cả nụ hôn ấy
cũng lờ mờ như trong phim. Nàng cố thay đổi vị trí trên giường, dấu hiệu
đầu tiên của chứng mất ngủ mà nàng từng bị, và cố nghĩ đến mọi việc theo
kiểu mẹ nàng. Trong quá trình này, nàng thường thiếu từng trải khi nhớ lại
những sự việc từ các câu chuyện cũ mà nàng nghe được nửa vời.

Rosemary đã được dạy dỗ về khái niệm công việc. Bà Speers dồn hết tài

sản ít ỏi mà các ông chồng để lại cho con gái ăn học, và đến năm Rosemary
mười sáu tuổi, rờ rỡ thanh xuân với mái tóc đẹp lạ lùng, bà đẩy nàng tới
Aix-les-Bains

[14]

, rồi đến thẳng dãy phòng của một đạo diễn Mỹ đang nghỉ

dưỡng ở đó mà không hề báo trước. Khi vị đạo diễn trở về New York, họ
cũng về theo. Rosemary đã qua các kỳ thi tuyển như thế. Với thành công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.