Khi Connie bắt đầu đi s}u v{o chi tiết, giảng viên nói với cả đội: “Chú ý. Chỉ còn một phút
nữa. Đồng hồ sẽ reo lên sau 60 gi}y.”
“Có ngay một ví dụ ở đ}y. Ai l{ chiếc đồng hồ? Đương nhiên l{ nhóm D”, Connie mỉm cười.
“Tất cả những bài tập mang tính đồng đội là dành cho nhóm I, thế nên mọi người đều có cơ
hội để nói”, Sam ph|t biểu. Connie gật đầu tán thành.
“Thế còn nhóm S thì sao? Giảng viên đ~ l{m gì cho họ?”, Douglas hỏi.
“Tôi cho l{ điều này không dễ phát hiện. Trước tiên, anh ta duy trì cuộc thảo luận cởi mở và
thân thiện – thứ rất quan trọng với nhóm S. Kể cả khi các phong cách nảy sinh mâu thuẫn,
giảng viên vẫn khuyến khích chúng ta nói về chúng và trong một số trường hợp còn cười
v{o chúng.”
“C|c bạn có chú ý tới h{nh động của giảng viên mỗi khi anh ta muốn ai đó kết nối với người
không tham gia?”
“Tôi có để ý tới điều đó. Trong nhóm tôi l{ người thường xuyên im lặng, và tôi rất ghét mỗi
khi trở thành trung tâm trả lời câu hỏi. Nhưng thay vì gọi trực tiếp, giảng viên thông báo là
anh ta sẽ hỏi theo vòng, và bắt đầu với người ngồi cách tôi một hoặc hai ghế để tôi có thời
gian suy nghĩ.”
“Chính x|c. Phương ph|p đó có hiệu quả với anh không?”, Connie hỏi.
“Tôi đo|n l{ có. Nó kh| l{... thận trọng”, Sam nói và tỏ ra hơi ngạc nhiên.
“Cảm ơn vì chỉ ra điều đó, Connie. Chúng ta nên bổ sung vào danh sách, một trong những
điều cần thực hiện l{ đảm bảo rằng mọi bài thuyết trình khi chào hàng cho một nhóm người
cần phải có điểm chung cho tất cả mọi phong cách”, Dave nói.
Khám phá, thích nghi, thận trọng, gợi nhớ lại