năm, cũng tiến h{nh tương tự như thế này. Hãy bàn về khách hàng thuộc nhóm D. Cách nào
tốt nhất để giao tiếp với họ? Ai có ý kiến gì không?” Connie – CEO của một hãng kế toán trả
lời: “Theo như hướng dẫn, giả sử sau khi bước vào phòng sếp, chúng ta được phép quyết
định thì sẽ nói gì đầu tiên. Một khách hàng thuộc nhóm D không thích trò chuyện dông dài,
tôi nghĩ chúng ta nên đi thẳng vào mục tiêu bằng cách giải thích vấn đề.”
Douglas – gi|m đốc ngân hàng liền phản đối: “C|ch đó chẳng bao giờ đem lại hiệu quả. Tôi
cho là mình thuộc nhóm D, v{ tôi không thích đề cập tới việc giải thích vấn đề. Tôi muốn
nghe về giải pháp. Thế nên khi bước v{o văn phòng của tôi, tôi muốn biết các bạn nghĩ
chúng ta nên làm gì. Tôi muốn được nghe điều gì đó từ các bạn như: ‘Tôi nghĩ chúng ta nên
l{m xyz v{ đ}y l{ lý do vì sao.’ Đó mới l{ điều tôi cần”
“Mọi người thấy ổn chứ”, Ian hỏi.
“Tôi thấy ổn”, Dave trả lời, và cả đội Đỏ nhất trí.
Ian tiếp tục vai trò trưởng nhóm: “Thế nếu sếp thuộc nhóm I, chúng ta sẽ nói gì đ}y?”
Douglas phát biểu: “Tôi cho l{ c|ch tiếp cận tương tự sẽ hiệu quả. Chúng ta nên đi thẳng vào
điểm chính.”
Lần này tới Dave phản đối: “Tôi l{ một người điển hình cho nhóm I v{ tôi đảm bảo là cách
đó không hề hiệu quả với tôi. Các bạn cần phải thuyết phục để tôi trở nên nhiệt tình trước
khi tôi sẵn sàng giải quyết công việc. Tôi muốn các bạn…”
Ian xen vào giữa c}u: “Tôi hiểu. Tôi đồng ý với anh vì lý do đó. Tôi cũng l{ người thuộc
nhóm I. Không phải lúc nào mọi thứ cũng đều là công việc. H~y đề cập tới trận bóng tối qua,
hoặc hỏi tôi về kỳ nghỉ vừa rồi hay nhân viên mới làm việc ra sao. H~y đánh trống lảng một
chút.”
Dave đ|p lời: “Chính x|c! Đó l{ c|ch bắt đầu cuộc nói chuyện, đồng thời giúp xây dựng mối
quan hệ kinh doanh tốt đẹp.”