“Đúng vậy”, Ian nói v{ giơ năm ngón tay đồng tình với ý kiến của Dave.
Douglas hỏi: “Khi n{o thì hai anh mới kết thúc màn trình diễn tình anh em cảm động và nói
cho chúng tôi nên viết điều gì lên bảng đ}y? Nên đề cập tới điều gì đầu tiên khi sếp là khách
h{ng điển hình thuộc nhóm I?”
Dave trả lời: “Cuối tuần của anh thế nào? Là câu hỏi mà tôi muốn nghe.”
“C|ch đó sẽ hiệu quả đấy. Giờ thì hãy chuyển sang nhóm S. Chúng ta có ai là khách hàng
điển hình thuộc nhóm S không?”
Dave ngay lập tức quay sang phía Sam, đại diện một hãng truyền thông, người khá là im
lặng cho tới thời điểm n{y. “Tôi đo|n đó l{ tôi”, Sam trả lời, nghe có vẻ giống một câu hỏi
hơn l{ một lời khẳng định. “Tất cả các bạn đều rất giỏi khi phát hiện ra điều này. Tôi thực sự
thấy không cần thiết phải nói gì. Tôi cũng không chắc mình là một kh|ch h{ng điển hình
thuộc nhóm S. Nhưng nếu bạn bước v{o văn phòng tôi để thảo luận về việc kinh doanh, thì
tốt hơn hết l{ h~y đề cập tới một chủ đề mang tính cá nhân giống như giảng viên vừa nói,
nhưng đừng đi qu| s}u v{o chủ đề đó. Nếu hỏi tên vợ tôi hoặc nơi chúng tôi sẽ đi du lịch, thì
đó l{ một khởi đầu tốt. Tóm lại ban đầu hãy hỏi một chút về bản thân tôi.
“Tại sao chúng ta không viết l{: ‘Gia đình anh thế n{o?’”, Ian gợi ý.
Sam liền trả lời: “Được đấy.”
“Có phải tất cả những người thuộc nhóm S đều dễ xúc động không?”, Douglas hỏi với th|i độ
không thể giấu giếm sự tức giận trong giọng nói của mình.
“Có phải tất cả những người thuộc nhóm D đều thô lỗ?”, Dave đ|p trả và bật cười.
Ian xen v{o: “Thôi n{o, chúng ta h~y chuyển sang nhóm C. Làm thế n{o để chúng ta bắt đầu
buổi trò chuyện với một người thuộc nhóm C?”