Một số học viên mỉm cười và gật gù tán thành câu trả lời của Ian. Nhưng Connie không chú
ý. Cô đang quan s|t giảng viên. Connie kết hôn với một chuyên gia đ{o tạo, người thường kể
cho cô nghe công việc và các chiếc lược mà anh sử dụng để quản lý lớp học. Connie rất thích
c|c phương thức tiếp cận đa dạng mà giảng viên n{y đ~ sử dụng để duy trì sự tham gia của
c|c đội. Nhưng cô nhận thấy Sam hiếm khi phát biểu trong suốt các cuộc thảo luận và phân
vân không rõ liệu giảng viên có quan tâm tới toàn bộ 20 học viên trong lớp hay không. Khi
cô nghe thấy, “bắt đầu từ Ian và lần lượt sang tr|i”, Connie nhận ra đ}y l{ kỹ thuật “xoay
vòng nhỏ” − một mẹo để Sam tham gia thảo luận m{ không đặt anh ta vào trung tâm.
“Tiếp tục tới những người kh|c trong đội. Sam, đến lượt anh. Anh có muốn bổ sung điều gì
v{o văn phòng của nhóm I không?”, giảng viên hỏi.
“Có lẽ là một số thứ khiến người ta sao l~ng.” Sam trả lời.
“Sao l~ng? Tôi không chắc là mình quen với cụm từ đó”, giảng viên thắc mắc.
“Những thứ kiểu như một quả bóng cao su để bóp. Anh biết đấy, những thứ thú vị khiến
người ta sao l~ng − sẽ l{m tăng tính s|ng tạo, giảm stress, hoặc sự nhàm chán với các nhiệm
vụ đòi hỏi chi tiết”, Sam giải thích.
“Tôi hiểu rồi. Những thứ khiến người ta sao lãng. Còn ai có ý kiến kh|c không?”
Cuối buổi thảo luận, nội dung trên bảng kẹp giấy như sau: