ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 104

Sau một hồi bần thần, cô để lược và dây chuyền xuống dưới gối, ép bản

thân đi ngủ. Nhưng đến nửa đêm, cô vẫn không tài nào chợp mắt, trong đầu
toàn là ý nghĩ hỗn loạn.

Vết sẹo trên trán Diệp Tĩnh Hiên, mùi thuốc lá tỏa ra từ người anh, anh

ôm cô, cô muốn anh đến phát điên… Tất cả hình ảnh đó chồng chéo lên
nhau, như tảng đá nặng đè lên ngực khiến cô khó thở. Đến lúc không thể
kiềm chế bản thân, cô liền hít sâu một hơi, không ngừng bóp chặt vòng cao
su trên cổ tay. Một lúc sau, tâm trạng dần lắng xuống, cô mới cảm thấy đỡ
hơn.

Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng gió ngoài cửa sổ. Nguyễn Vi xuống giường

đi đóng cửa sổ, bất chợt nghe thấy tiếng động khẽ ngoài phòng khách. Giờ
này Nghiêm Thụy đã ngủ, hơn nữa anh ở tầng trên. Ai đang lục xục ở bên
ngoài giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?

Nguyễn Vi trở nên căng thẳng trong giây lát. Cô tiến lại gần cửa ra vào,

tiện tay lần mò trên bàn. Vì cô từng có khuynh hướng tự ngược đãi nên đồ
vật sắc nhọn đã bị Nghiêm Thụy thu mất. Tuy không tìm thấy thứ gì nhưng
bỗng dưng cô trở nên bình tĩnh.

Nguyễn Vi đã sớm biết có ngày sẽ có kẻ tìm cô trả thù. Chỉ cần không

liên lụy đến Nghiêm Thụy, cô thế nào cũng xong. Nguyễn Vi hít một hơi
sâu, mở cửa phòng ngủ. Phòng khách tối om. Cô đi ra ngoài, phát hiện đèn
phòng bếp bật sáng.

Nghiêm Thụy sợ đánh thức cô nên chỉ bật đèn bếp. Anh đang nhẹ nhàng

mở tủ lạnh. Nhìn thấy Nguyễn Vi, anh mỉm cười: “Được rồi, chúng ta
không nhắc đến chuyện đó nữa. Em chưa ăn tối nên anh xuống làm bánh
sandwich cho em.”

Nguyễn Vi ngẩn người. Cả ngôi nhà tối om, chỉ nơi anh đứng tràn ngập

ánh sáng ấm áp. Ngẫm lại mới thấy, dù không bằng lòng về cô nhưng cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.