ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 138

Người đàn ông trên giường bệnh trầm ngâm một lúc mới mỉm cười cảm

thán: “Qủa nhiên... không ai có thể sáng suốt hơn Tiên sinh.”

Bùi Hoan cũng cười: “Anh đừng nịnh anh ấy nữa. Khó khăn lắm anh ấy

mới có được cuộc sống yên lành, thế mà bang hội không ngừng xảy ra
chuyện, muốn nhàn rỗi cũng chịu.” Cô được dịp than vãn: “Số anh ấy đúng
là số lo chuyện bao đồng. Mọi người cứ đến hỏi ý kiến, chính là quấy rầy
anh ấy. Lần sau các anh gọi điện đến, tôi sẽ không cho anh ấy nghe.”

Nghiêm Thụy quay sang đống quà tặng, quả nhiên là cuốn sách tuyệt bản

mà anh tìm kiếm đã lâu, còn cả hai hộp gỗ trầm hương, nhìn qua cũng biết
là đồ quý giá. Gía trị là thứ yếu, quan trọng là tâm ý của người tặng.

Anh lại hỏi Bùi Hoan: “Tôi không phải là người trong giới, chẳng xung

đột lợi ích với ai. Nếu không phải Diệp Tĩnh Hiên thì là kẻ nào?”

Bùi Hoan tỏ ra đắc ý. Người đàn ông ở nhà đã phân tích với cô nên cô

mô phỏng ngữ khí nhàn nhạt của người đó: “Anh thử nghĩ xem, Nguyễn Vi
phản bội Kính Lan Hội, sở dĩ cô ấy vẫn còn yên lành đến ngày hôm nay là
vì có Diệp Tĩnh Hiên chống lưng. Hiện giờ có người dùng anh để gây chia
rẽ, khiến cô ấy rời khỏi anh ta. Nếu Diệp Tĩnh Hiên trở mặt, không bảo vệ
Nguyễn Vi nữa, vậy thì ai là người có lợi trong vụ này?”

Nghiêm Thụy lập tức hiểu ra vấn đề: “Là Hội trưởng.”

“Vì thế Tiên sinh mới cảm thấy có lỗi với anh. Hai ngày trước Trần Dữ

gọi điện cho anh ấy xin ý kiến, anh ấy chẳng thèm để ý đến anh ta. Kết quả,
Trần Dữ đấu không lại Diệp Tĩnh Hiên nên mới dùng đến hạ sách này.” Bùi
Hoan càng nói càng tức giận: “Trần Dữ đã ngồi lên ghế Hội trưởng mà hành
sự vẫn không dùng đầu óc như ngày nào.”

Cô đoán bây giờ Trần Dữ đang dương dương tự đắc ý với kế hoạch của

mình, nhưng trên thực tế chẳng có tác dụng gì, ngược lại chỉ đổ thêm dầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.