ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 139

vào lửa mà thôi.

Nghiêm Thụy bảo Bùi Hoan hãy yên tâm, vì dù sao anh cũng không

nguy hiểm đến tính mạng. Bùi Hoan thở dài: “Tự nhiên lại khiến anh bị liên
lụy. Anh ấy cũng muốn đến thăm nhưng bệnh viện đông người, anh ấy
không tiện xuất hiện nên bảo tôi đi thay.”

“Tôi và Tiên sinh quen biết bao năm rồi, Tiên sinh không cần khách sáo

với tôi.”

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Nguyễn Vi đã quay về. Bùi Hoan lập tức

chuyển sang đề tài khác.

Nghe nói tình hình sức khỏe của Nghiêm Thụy vẫn ổn, hai ngày nữa có

thể xuất viện, Bùi Hoan thở phào nhẹ nhõm. Cô lại hỏi thăm Nguyễn Vi về
cửa hàng hoa. Nguyễn Vi vẫn chưa quyết định, đành nói: “Em tạm thời
đóng cửa một thời gian. Đợt vết thương của anh ấy lành hẳn rồi tính sau.”

Bùi Hoan đứng dậy ra về. Nguyễn Vi tiễn xuống dưới đại sảnh. Hai

người trò chuyện vài câu, Bùi Hoan chợt hỏi: “Em định tiếp tục sống với
thầy Nghiêm đấy à?”

Nguyễn Vi ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Em đã nhận lời anh ấy.”

Nghĩ đến chuyện vài năm sau, hai người có thể kết hôn và có một cuộc

sống bình thường, tẻ nhạt, Bùi Hoan chợt có chút cảm khái.

Hai người đứng ở cổng bệnh viện chờ tài xế lái xe tới. Bùi Hoan vô tình

mà hữu ý liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh. Cô đột nhiên giơ tay ôm vai
Nguyễn Vi, thì thầm: “Chị thích ông xã chị từ nhỏ, mười mấy tuổi đã ở bên
anh ấy. Sau đó, chị cũng thử trốn tránh vì nghĩ, trong cuộc đời có rất nhiều
con đường, việc gì mình phải chọn ngõ cụt. Nhưng em biết không, đến khi
em thật sự rời khỏi người em yêu, nửa đêm đột nhiên tỉnh giấc không tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.