ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 154

Sofa ngay đối diện khung cửa nên Nghiêm Thụy lập tức nhìn thấy

Nguyễn Vi đang ngồi trên đùi Diệp Tĩnh Hiên, trông rất tình cảm. Nguyễn
Vi hoảng hốt, định đứng dậy nhưng Diệp Tĩnh Hiên không cho. Anh chỉnh
lại áo cô, nửa cười nửa không nhìn Nghiêm Thụy. Tuy nhiên, Nghiêm Thụy
không có phản ứng, chỉ lẳng lặng đi qua chỗ bọn họ lên tầng trên, tìm tài
liệu cần dùng. Lúc xuống dưới, anh đi thẳng ra ngoài, từ đầu đến cuối
không hề nhìn Nguyễn Vi một lần.

Nguyễn Vi lập cập đứng dậy, đuổi theo anh. Nghiêm Thụy đứng ngoài

cửa nhìn cô, cuối cùng cũng lên tiếng: “Là anh đối với em không có giới
hạn nên em cảm thấy bất kể em làm gì, anh cũng sẽ tha thứ đúng không?
Nếu em thật sự chỉ muốn an ủi anh thì hoàn toàn không cần thiết.”

“Nghiêm Thụy…”

Anh quay sang Diệp Tĩnh Hiên, không hề tỏ ra tức giận, vẫn giữ giọng

bình tĩnh: “Cậu có thể đưa cô ấy đi đâu? Đưa cô ấy rời khỏi thành phố Mộc
rồi để cô ấy sống trong tình trạng nơm nớp lo sợ cả đời? Nếu muốn, cậu có
thể đưa cô ấy đi bất cứ lúc nào.”

Diệp Tĩnh Hiên sa sầm mặt, đột nhiên đứng dậy, đi về phía Nghiêm

Thụy. Nguyễn Vi giơ tay can ngăn nhưng anh không để ý. Khóe miệng ẩn
hiện ý cười lạnh lùng, Diệp Tĩnh Hiên lên tiếng: “Thầy Nghiêm, có giỏi thì
anh cứ tiếp tục giả vờ đi!”

Nghiêm Thụy chỉ thản nhiên nhìn anh mà không tiếp lời. Cuối cùng,

Diệp Tĩnh Hiên liếc qua Nguyễn Vi rồi rời đi.

Nghiêm Thụy vẫn đứng yên. Lúc này, anh mới phát hiện ra vết trầy xước

trên cánh tay cô. Anh nhẹ nhàng nhắc nhở: “Em nhớ khử trùng vết thương,
miếng băng dán nằm ở tầng hai trong tủ đồ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.