ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 179

Diệp Tĩnh Hiên đã hoàn toàn kiệt sức. Suốt một thời gian dài, anh vừa lo

bảo vệ Nguyễn Vi, vừa lo đối phó với những âm mưu trong bang hội, tâm lý
chịu áp lực lớn đến nỗi nếu không phải là người có thần kinh vững thì đã
suy sụp từ lâu. Con người ai mà chẳng có tử huyệt, Nguyễn Vi chính là tử
huyệt của anh. Anh phải gánh vác tất cả, vượt qua tất cả mới có thể cho cô
cuộc sống yên ổn.

Chợt nhớ ra một chuyện, Diệp Tĩnh Hiên nói nhỏ: “Từ trước đến nay,

anh chưa bao giờ tin em giao con chíp cho người ngoài. Đó chỉ là…”, giọng
anh có chút mất tự nhiên: “Cái cớ để anh đi tìm em mà thôi.”

Nguyễn Vi làm sao không hiểu. Ngay từ đầu, Diệp Tĩnh Hiên đã nhượng

bộ cô hết lần này đến lần khác. Tuy nhiên, cô không đáp lời vì sợ mình lại
bật khóc trước mặt anh.

Trong giấc mơ, Nguyễn Vi quay về ngôi nhà cũ. Cô và Diệp Tĩnh Hiên

đang chơi ở trong vườn hoa, bỗng có một con mèo mập mạp không biết
chui ở đâu ra, xuất hiện trước mặt hai người. Nó rất bạo dạn, nằm xuống
phơi nắng, còn lật người để lộ cái bụng trắng hếu. Nguyễn Vi rất thích động
vật, muốn sờ vào người nó nhưng lại không dám. Diệp Tĩnh Hiên định đi
bắt cho cô. Tuy nhiên, anh chưa đến nơi, con mèo đã chạy mất. Nó trèo lên
nóc nhà rồi đứng nhìn anh bằng ánh mắt thách thức. Diệp Tĩnh Hiên cảm
thấy mất mặt, liền gọi người bắt con mèo. Nguyễn Vi cười ha hả, bảo anh
hãy để nó yên.

Đúng lúc này, cô đột nhiên tỉnh giấc. Nhận ra Diệp Tĩnh Hiên vẫn thở

đều đều bên cạnh, cô liền ôm anh. Hai người khó khăn lắm mới có giây
phút yên bình bên nhau, cô không nỡ phá vỡ. Cô lại nắm chặt tay anh như
thời niên thiếu.

Dáng vẻ của Diệp Tĩnh Hiên trong giấc ngủ giống một đứa trẻ. Đây là

người đàn ông cô yêu, người đàn ông bá đạo và ngông cuồng, từ đầu đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.