ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 196

Nguyễn Vi đành nghiêm túc ngẫm nghĩ để an ủi anh. Chợt nhớ ra tỉnh

Nam có một loại quả tuyệt hảo, cô liền bảo muốn ăn Phi tử tiếu

(*)

.

(*) Phi tử tiếu là tên khác (ngoại hiệu) của quả vải.

Thật ra, Nguyễn Vi cũng chỉ tùy tiện nhắc tới. Thành phố Mộc ở miền

Bắc nên không trồng vải. Dù có đưa từ tỉnh Nam đến thì quả cũng không
còn tươi nữa.

Tuy nhiên, Diệp Tĩnh Hiên lập tức sai Phương Thạnh xử lý vụ này. Thấy

anh định tìm cách chuyển quả vải đến thật, Nguyễn Vi liền bảo không cần
phiền phức thế. Đám đàn em thân tín của Diệp Tĩnh Hiên tỏ ra cung kính,
nói với cô: “Hiếm có dịp chị Vi muốn ăn gì đó, tụi tôi sẽ nghĩ cách.”

Nghe họ nói vậy, Nguyễn Vi cũng không tiện từ chối, đành để mặc họ.

Buổi tối hôm đó, trời đổ cơn mưa lớn. Ma Nhĩ không biết chạy đi đâu

chơi, người lấm lem bùn đất. Diệp Tĩnh Hiên chê bẩn, không cho nó vào
phòng. Thế là Ma Nhĩ bắt đầu sủa ăng ẳng, ra sức cào vào cánh cửa.

Nguyễn Vi mềm lòng. Nhân lúc anh không chú ý, cô lén đi mở cửa cho

Ma Nhĩ. Diệp Tĩnh Hiên ngồi bên cạnh xem máy tính, bỗng dưng gọi: “A
Nguyễn!”

Nguyễn Vi giật mình, lập tức đứng chắn cửa ra vào. Hành động lén lút

của cô vừa ấu trĩ vừa đáng yêu, khiến Diệp Tĩnh Hiên bất giác nhếch miệng.
Tuy nhiên, cô đã quên mất Ma Nhĩ không phải là con chó nhỏ năm nào.
Được chủ nhân cho phép, nó liền lách vào, suýt nữa xô ngã cô.

Diệp Tĩnh Hiên lập tức đứng dậy đi phạt Ma Nhĩ. Nguyễn Vi đời nào

chịu để anh làm vậy, liền ôm lấy nó. Diệp Tĩnh Hiên chỉ có thể khoanh tay
đứng nhìn cô. Người phụ nữ này luôn kiên cường, nhưng cũng mềm yếu
hơn sự tưởng tượng của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.