ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 229

Thật ra từ trước đến nay, Nguyễn Vi chưa bao giờ so sánh bản thân với

đối phương. Vào thời khắc này, nhìn người phụ nữ trước mặt, cô đã hiểu ra
vấn đề. Mọi người cứ nói mới không bằng cũ, đáng tiếc người cũ có tốt đẹp
đến mấy cũng chỉ thuộc về hồi ức mà thôi.

Hạ Tiêu trẻ trung, xinh đẹp lại ngoan ngoãn vâng lời hơn cô. Thậm chí,

cô ta có thể an phận cả đời ở bên Diệp Tĩnh Hiên. Anh muốn làm gì, chắc
chắn cô ta sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ.

Còn cô thì sao? Cô chẳng làm được gì ngoài suốt ngày gây phiền phức

cho anh… Cô và anh không hề có tương lai.

Hơn nữa, lần đầu tiên nghe Hạ Tiêu nói chuyện, Nguyễn Vi đã biết, tình

yêu là thứ nói thì có vẻ to tát nhưng xét cho cùng chẳng khác quần áo bày
trong tủ kính là bao. Trên đời này tồn tại nhiều người thích hợp với bạn chứ
không phải ai đó độc nhất vô nhị.

Nguyễn Vi nhìn chằm chằm Hạ Tiêu đến mức thất thần. Hạ Tiêu có chút

mất kiên nhẫn, từ từ tiến về phía trước, ép Nguyễn Vi lùi lại. Lòng dạ rối
bời, cô chẳng có tâm trí ứng phó đối phương nên nói thẳng: “Cho tôi gặp
anh ấy một lát rồi sau đó cô muốn thế nào cũng được.”

Hạ Tiêu bật cười thành tiếng, lắc đầu: “Tam ca sẽ không bao giờ gặp

cô… Lần sau cô đừng đến đây nữa.” Cô ta nửa cười nửa không nhìn
Nguyễn Vi: “Mọi chuyện đã qua rồi. Anh ấy nể tình xưa nghĩa cũ nên mới
không so đo với cô. Sau này cô cũng nên tích đức cho bản thân, đừng lợi
dụng chuyện quá khứ nữa.”

Lờ mờ cảm thấy câu nói này có ý nghĩa sâu xa nào đó, Nguyễn Vi ngẩng

đầu nhìn đối phương. Hạ Tiêu đột nhiên cúi xuống, ghé tai cô nói nhỏ một
câu. Ánh mắt cô ta đồng thời lộ vẻ ngượng ngùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.