ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 230

Đầu óc Nguyễn Vi nổ tung, toàn thân cứng đờ, một lúc sau vẫn không có

phản ứng. Hạ Tiêu chỉ nói mấy từ, nhưng tựa như con dao sắc ngọn đâm
thẳng vào tim cô. Đòn này của cô ta tàn nhẫn gấp nhiều lần so với cái bạt tai
hôm nào. Nguyễn Vi ở đây chờ Diệp Tĩnh Hiên cả đêm, không ngờ lại đợi
được kết quả như vậy.

Phương Thạnh đã đi xuống nhưng anh ta đứng cách khá xa nên không rõ

hai người phụ nữ nói chuyện gì. Chỉ là cuối cùng, anh ta nhìn thấy Nguyễn
Vi quay người chạy ra ngoài trong tình trạng hoảng loạn.

Nguyễn Vi cũng không rõ tại sao mình lại bỏ chạy. Cô chưa bao giờ nghĩ

tới điều mà Hạ Tiêu vừa tiết lộ, thậm chí không có cách nào đối mặt.

Chẳng biết lấy đâu ra sức lực, cô chạy như người điên trên hè phố. Đến

khi thở không ra hơi, cô mới dừng lại, bắt taxi về nhà. Chiếc taxi chạy vào
khu chung cư, người tài xế hỏi cô sống ở dãy nào, Nguyễn Vi mới bừng
tỉnh. Não bộ của cô vẫn trống rỗng, chỉ lặp đi lặp lại câu nói của Hạ Tiêu.

Sau đó, cô một mình đứng bên lề đương, thẫn thờ hồi lâu.

Cô chợt nhớ tới quãng thời gian ba năm ở bên Diệp Tĩnh Hiên. Anh

không bao giờ nhẹ nhàng với bất cứ người nào, chỉ riêng với cô, mỗi câu
nói đều là lời thề, suốt đời khó quên. Khi ấy, cô thường dắt Ma Nhĩ ra đầu
đường chờ anh về. Cũng là ánh mặt trời chói chang đến mức khiến đầu óc
quay cuồng, nhưng bỗng dưng cô có cảm giác như cách một kiếp người, tựa
hồ chìm sâu dưới đáy vực.

Nguyễn Vi vô hồn bước đi dưới hàng cây. Cô nghĩ, với tính cách dù có

chết cũng không chịu tỏ ra yếu đuối của Diệp Tĩnh Hiên, chắc anh không
muốn cô biết mình bị bệnh. Không sao, cô có thể chờ. Thật ra từ nhỏ, rất
nhiều lần anh cũng phải đầu hàng trước tính cố chấp của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.