ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 284

không tránh khỏi cuộc tình này thì dù phong ba bão táp, tình cảm của tôi
cũng sẽ trường tồn…

Đã lâu lắm cô không nghe bài hát này. Bây giờ ngẫm lại mới thấy, về

phương diện tình cảm, cả cô lẫn Nghiêm Thụy đều không tỉnh táo. Anh
thường nói cô kiên cường, thế mà cô không có dũng khí quên Diệp Tĩnh
Hiên. Thảo nào lời bài hát này khiến cô cảm động đến rơi lệ.

Nguyễn Vi hít một hơi sâu, nói với anh: “Nghiêm Thụy, em không thể

rời xa anh ấy.”

“Chúng ta vẫn còn thời gian. Anh đặt vé cùng một chuyến bay về thành

phố Mộc với em.” Nói xong, Nghiêm Thụy liền cúp máy, không dám nghe
câu trả lời của cô.

Cuối cùng trời cũng hửng nắng, mây mù tan biến. Nghiêm Thụy ngồi bất

động trong taxi, một lúc sau mới gọi điện về thành phố Mộc.

Người bắt máy là Lão Lâm, quản gia của nhà đối phương. Lão Lâm cho

biết: “Tiên sinh và phu nhân ra ngoài rồi. Có việc gì cậu hãy nói với tôi, khi
nào Tiên sinh về tôi sẽ chuyển lời.”

Nghiêm Thụy ngẫm nghĩ rồi nhắn lại: “Phiền anh nói với Tiên sinh, lần

trước Tiên sinh hẹn tôi đến nhà uống trà. Có lẽ ngày kia tôi sẽ tới, Tiên sinh
hãy để lại trà ngon phần tôi.” Anh quả nhiên vẫn đến uống trà như người ấy
tiên liệu.

Tài xế phóng xe như bay trên đường cao tốc. Nguyễn Vi nắm chặt tay

Diệp Tĩnh Hiên, hỏi Phương Thạnh: “Hôm nay tôi đã thấy cả rồi. Anh hãy
nói thật với tôi, có phải phát đạn ở Phương Uyển đã để lại di chứng hay
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.