ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 391

có gì đặc biệt.

Anh được bên nhà ngoại nuôi dưỡng. Vì gia đình gia giáo nên thời đi

học, anh không bao giờ làm chuyện gì vượt quá khuôn khổ.

Trong trí nhớ của Hoa Thiệu Đình, lần đầu tiên anh cảm nhận được sự

kiêng dè của người xung quanh là hôm trường học xảy ra sự cố bất ngờ.

Trong trường có một học sinh kết giao với phần tử ngoài xã hội, xảy ra

xích mích nên đánh nhau một trận tơi bời khói lửa. Cậu học sinh đó bị nhà
trường kỷ luật, phải mời phụ huynh đến. Cậu ta không dám nói với bố mẹ,
cuối cùng vì áp lực lớn nên nhảy từ nóc nhà xuống sân khấu ở sân trường,
chết ngay tại chỗ.

Sự việc xảy ra đột ngột, cả trường náo loạn trong giây lát. Hoa Thiệu

Đình chỉ đứng cách sân khấu có mấy bước chân. Vì nguyên nhân sức khỏe
nên anh không bao giờ tham gia các hoạt động tập thể. Những lúc rảnh rỗi,
anh thường tìm nơi mát mẻ nghỉ ngơi, không ngờ lại đứng gần nạn nhân
nhất.

Các bạn học vô cùng sợ hãi, la hét ầm ĩ. Chỉ có anh vẫn đứng yên, nhìn

chằm chằm người nằm dưới đất, sắc mặt không thay đổi. Thầy giáo đến giải
tán đám đông, đuổi anh mới đi. Sau này có rất nhiều người còn nhớ câu nói
lúc đó của anh. Một đứa trẻ mười mấy tuổi, bình thản nhìn vũng máu dưới
chân rồi thốt ra một câu: “Chết ngay cũng tốt.”

Sau này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến anh lựa chọn Kính Lan Hội,

Bùi Hoan thắc mắc nhiều lần nhưng anh không chịu tiết lộ, chỉ nói: “Lâu
quá nên anh quên mất rồi.”

Hai người trò chuyện thêm một lát, Bùi Hoan chuẩn bị xuống dưới nhà

pha trà. Đúng lúc này, Lão Lâm gõ cửa thông báo cô giáo Sênh Sênh gọi
điện, báo phụ huynh đến đón sớm. Sợ con gái xảy ra chuyện, Bùi Hoan vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.