ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 73

5

Người phụ nữ của tôi

Cuối cùng, Nguyễn Vi không đồng ý với quyết định của Nghiêm Thụy.

Cô nhất mực muốn ở lại thành phố Mộc, đồng thời tỏ ý sẽ dọn đi nơi khác.
Nghiêm Thụy không yên tâm, hai người nói qua nói lại mãi chẳng đâu vào
đâu. Cuối cùng, Nguyễn Vi thú thật với anh, cô không muốn né tránh vấn
đề nữa.

“Hồi ở tỉnh Nam, em đã đắc tội với người của giới xã hội đen. Em lẩn

trốn suốt ba năm, bây giờ có trốn tránh cũng không còn ý nghĩa gì. Hơn
nữa…”, cô nhìn thẳng vào mắt anh, “Em là người của anh ấy, chạy đằng
trời cũng không thoát.”

Nghiêm Thụy dừng việc thuyết phục. Cô đã không chịu đi, thì anh ở lại

cùng cô. Nguyễn Vi cảm thấy anh làm vậy rất mạo hiểm. Bởi vì bây giờ, cô
là đối tượng bị Kính Lan Hội giám sát.

“Thầy Nghiêm, nếu còn ở bên cạnh em, sớm muộn anh cũng bị liên lụy.”

Nghiêm Thụy dù sao cũng chỉ là một giảng viên đại học bình thường và

là chủ nhà mà thôi. Hoàn cảnh của cô phức tạp đến thế, việc gì anh phải
dính vào? Nguyễn Vi cũng biết anh có cảm tình với mình. Nhưng sự thật
bày ra trước mắt, dù thích đến mấy cũng đâu quan trọng bằng sinh mạng.

Trước nỗi lo của cô, anh chỉ đáp ngắn gọn: “Đừng gọi anh là thầy

Nghiêm nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.