ĐỜI NÀY KHÔNG ĐỔI THAY - Trang 89

6

Về đúng vị trí

Nguyễn Vi im lặng nhìn anh, hàng lệ chảy dài xuống gò má. Diệp Tĩnh

Hiên mở cửa, bế Ma Nhĩ ra ngoài. Thuộc hạ lập tức chạy đến, mang nó đi
chăm sóc.

Trong phòng chỉ còn lại hai người. Diệp Tĩnh Hiên đỡ cô ngồi dậy, chỉnh

lại áo cho cô. Ngón tay vẫn còn lưu luyến nhưng anh cố nhẫn nhịn. Bầu
không khí nhất thời trở nên trầm lặng. Nguyễn Vi đột nhiên vén tóc trên
trán anh, nhìn chằm chằm vết thương ở đó.

Cô đã tự nhủ cả trăm lần, rằng mình đừng khóc trước mặt anh. Thế

nhưng, nước mắt vẫn từng giọt chảy xuống. Cô cất giọng run run: “Em rất
hối hận, thật sự hối hận. Em không muốn hại anh, chỉ muốn anh buông
tay… Không ngờ họ lại nổ súng… Sớm biết ra nông nỗi này, em thà chết
trong trận cháy còn hơn. Anh hãy tin em… Em chỉ hận không thể chết đi,
nhưng dù xuống suối vàng em cũng chẳng có mặt mũi gặp anh. Em sẽ phải
giải thích thế nào về tất cả những chuyện em gây ra? Em…”, cô giơ cổ tay
ra trước mặt anh, “… Em chỉ còn cách mỗi ngày rạch một nhát, coi như trả
lại anh một chút. Đến khi nào người em nát bét, coi như trả toàn bộ cho
anh… Chỗ ấy đau lắm nhưng em có thể chịu đựng. Vì anh, em có thể chịu
đựng bất cứ điều gì…”

Diệp Tĩnh Hiên túm cổ tay Nguyễn Vi, không cho cô nhìn rồi bế cô đặt

lên giường. Anh vuốt ve cổ tay thanh mảnh, đồng thời cất giọng dịu dàng,
để cô thả lỏng bản thân: “A Nguyễn, hãy nhìn tôi. Không sao đâu, em nhìn
tôi đây này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.