ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 145

phế truất tất cả những cố vấn và cộng sự của ông, nếu họ không hoàn toàn
nhất trí với ông. Lúc đầu, người ta đã không trừng phạt các quan chức cao
cấp vì đôi khi họ có những ý kiến khác với Mao. Nhưng Mao vẫn để bụng
và một khi ông biết được ai đó dưới quyền không trung thành với ông, đến
khi thời gian chín muồi, ông có thể đánh gục cả những chién sĩ cách mạng
lão thành mà không hề đắn đo. Những người như Chu Ân Lai có vẻ biết
được điều đó và hoàn toàn tuân phục Mao. Những người khác như Lưu
Thiếu Kỳ, Lâm Bưu thì không thế, nên họ phải rút lui. Khi một người lãnh
đạo cao cấp có tư duy độc lập, thì ông ta sẽ bị loại.

Một khi Mao nghi ngờ những ai trong ban tham mưu của ông có quan hệ

mật thiết với những quan chức cao cấp quan trọng khác, như Chu Ân Lai,
Lâm Bưu hoặc Lưu Thiếu Kỳ, thì ông sẽ phế truất họ ngay. Mao cảnh cáo
tôi: Mọi tai họa đều do cái miệng. Tôi biết số phận của tôi phụ thuộc vào sự
nín lặng của tôi. Trong khi xảy ra những trào lưu chính trị làm xáo trộn cả
đất nước Trung Hoa trong hai thập kỷ liền, tôi đã ghi lòng tạc dạ lời giáo
huấn của Mao Chủ tịch và chỉ giới hạn mình trong việc chăm sóc sức khỏe
cho ông. Khi là bác sỹ riêng của Mao, tôi đã biết được tính tàn nhẫn của
ông. Tôi đã nín lặng, để khỏi mang vạ vào thân và chỉ nói khi Mao muốn.
Mặc dù vậy tôi vẫn kính trọng ông. Ông là con người vĩ đại của Trung
Quốc, là người đã cứu đất nước chúng ta, là ngọn núi cao nhất của chúng ta,
của tất cả những người lãnh đạo của chúng ta. Đối với tôi, Trung Quốc là
một đại gia đình duy nhất và gia đình này cần có một người chủ. Đó là Mao
Chủ tịch. Tôi muốn phục vụ ông và cũng là phục vụ nhân dân Trung Quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.