ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 196

- Đồng chí ấy chăm chú lắng nghe. Sau đó đồng chí ấy cũng thừa nhận là

công việc này cũng chẳng nhẹ nhàng chút nào và cuối cùng đồng chí ấy nói,
sau này sẽ bàn lại việc này. Thế thôi.

Hôm sau, khi gặp tôi Giang Thanh nói:

- Vợ đồng chí bận lắm à?
- Vâng, cô ấy phải lo cho rất nhiều khách nước ngoài và thường về muộn.
Giang Thanh gặt đầu:

- Chúng ta sẽ nói chuyện sau về Lý Nạp vậy. Đồng chí có thể bắt đầu dạy

Lý Minh chứ?

- Vâng, mỗi ngày hai tiếng.
Cuối tháng 7 năm 1956, tôi cùng với Mao đáp một chuyến tàu đặc biệt đi

Bắc Đới Hà. Mao và Giang Thanh lại ở trong ngôi nhà số 8, chị của Giang
Thanh, cả hai cô con gái của Mao và Viên Tân, cháu trai của Mao, sống
trong căn biệt thự cũ của Trương Tiểu Kiền, còn tôi và thư ký Lâm Khắc
của Mao ở ngôi nhà số 10.

Bắc Đới Hà đẹp một cách huyền diệu.
Năm 1954, Lý Liên và tôi đã ở đây. Trong hơn hai chục năm nay, thì đó

là lần cuối chúng tôi cùng đi nghỉ mát và chúng tôi đã yêu nhau tại nơi đó.
Lúc đầu Bắc Đới Hà chỉ là một làng chài nhỏ ven biển ở trong vịnh Bắc Hải
ở phía Bắc tỉnh Hà Bắc. Sau chiến tranh thuốc phiện (giữa Anh và Trung
Quốc l839-1843, chú thích của người dịch), người Anh đã biến làng này trở
thành một nơi nghỉ mát tuyệt vời và đã xây dựng một tuyến đường sắt đến
tận Bắc Kinh. Ngay cả khi người Anh rút đi, ở đây vẫn tiếp tục phát triển.
Những người có chức quyền và những thương gia Trung Quốc đã cho xây
các biệt thự ở đây và bây giờ ở đó đã mọc lên vô số các cửa hiệu, nhà hàng.
Những ngôi biệt thự được xây bằng gạch nung màu đỏ theo kiểu Anh nổi
bật trên nền trời xanh, mây trắng, trông như tranh vẽ.

Còn mặt biển thì sắc màu sặc sỡ, hệt như ống kính vạn hoa. Màu xanh

của biển, theo lời ngư dân nói với chúng tôi, thay đổi theo màu sắc của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.