ĐỜI TƯ MAO TRẠCH ĐÔNG - Trang 83

Mao đã đứng ra bảo vệ tôi. Hồi trẻ, tôi mắc bệnh lao và lần đó Chủ tịch
cũng rất tốt với tôi. Trong cuộc Vạn lý trường chinh, khi mọi người khác
phải đi bộ, thì Chủ tịch đã để cho tôi cưỡi ngựa. Vì sức khỏe của tôi rất yếu,
nên Chủ tịch rất quan tâm, bảo người lo cho tôi mỗi ngày được ăn một con
gà. Hồi đó, thịt gà đắt lắm và khó mua nữa, nên mỗi ngày ăn một con gà thì
thật là xa hoa không tưởng tượng nổi.

Phó rót thêm trà cho tôi và nói tiếp:

- Tôi đã kể tất cả cho đồng chí nghe, vì tôi muốn đồng chí hiểu Chủ tịch.
Tôi biết quá ít về thời kỳ đầu của đảng cộng sản Trung Quốc và quá khứ

của Mao. Vì vậy tới đòi Phó kể tiếp câu chuyện.

- Cái mà đồng chí kể, cho tôi nghe lúc này rất bổ ích đổi với tôi.

Phó cười.
- Chủ tịch mắc chứng mất ngủ. Đầu những nàm 1930, trong thời gian ở

Giang Tây, tôi đã phải hóa trang thành thương gia để đến Thượng Hải mua
thuốc giảm đau veronal và đường gluco. Tôi đã chỉ dẫn cho Chủ tịch dùng
thuốc trước khi đi ngủ. Thuốc đã có hiệu quả và Mao rất sung sướng. Đồng
chí thấy đấy, tôi vẫn trung thành với Chủ tịch. Bây gìờ, Chủ tịch và tôi đều
già rồi, nhưng tôi không còn sung sức như Chủ tịch.

Phó nhìn tôi chăm chú.

- Việc đồng chí được giao nhiệm vụ có nghĩa là đảng đã tin tưởng đồng

chí – ông nói – Đó là một nhiệm vụ vinh quang, nhưng cũng đầy khó khăn.

Bữa ăn được dọn ra. Phó nói:
- Hôm qua, Chủ tịch đã mời đồng chí dùng cơm, nay đến lượt tôi.

Đó chỉ là bữa ăn đạm bạc, ngoài các món khác còn có món gà.
- Hàng ngày tôi thường ăn gà.
Ông gọi người mang rượu vang ra và nâng ly.

- Thường thường tôi không uống rượu vang, nhưng hôm nay là ngoại lệ –

ông nói tiếp – Là bác sỹ riêng của Mao Chủ tịch, đồng chí cần phải thận
trọng. Nếu có điều gì, đồng chí cứ nói với tôi. Tôi sẽ giúp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.