Còn nhân vật của chúng ta lúc đó
Đáp thế này, tôi nghĩ cũng thông minh:
Chàng thấy đỡ và bắt đầu cử động,
Rồi thở dài - thế là Juan lại sống.
114
Áo của mình, cô kia đem đắp khẽ
Lên người Juan, lúc ấy nửa lõa lồ.
Còn đầu Juan, hai tay nàng nâng nhẹ,
Ôm vào lòng, vừa âu yếm, vừa lo.
Tóc của Juan ướt và dài như thế,
Cũng được nàng giũ sạch cát, vắt khô.
Nàng lặng lẽ lắng nghe từng tiếng đập
Trái tim Juan và tim nàng rất gấp.
115
Liền sau đó, cùng người hầu (phải nói,
Tuy già hơn nhưng nhanh, khỏe hơn nhiều),
Nàng đưa Juan vào hang sâu mờ tối,
Không bóng người, chỉ đá ướt và rêu.
Và giữa cảnh âm u kia, nàng vội