ĐÔNG CUNG - Trang 130

Hắn vừa giảm sốt, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm bao nhiêu, tôi

cũng được người ta khuyên nhủ về đi ngủ. Vừa chập chờn chẳng được bao
lâu, lại bị Vĩnh Nương gọi dậy, nét mặt Vĩnh Nương thậm chí còn hoảng
hốt, bẩm báo với tôi rằng: “Bệnh tình Thái tử điện hạ đột nhiên có chuyển
biến.”

Tôi vội qua tẩm điện chỗ Lí Thừa Ngân, bên đó đã tụ tập không ít người,

thái y thấy tôi vào, vội vã nhường đường, tôi bước đến bên giường, chỉ thấy
sắc mặt Lí Thừa Ngân trắng nhợt, thở dồn dập từng cơn, miệng vết thương
rớm nhiều mủ, mà hắn vẫn hôn mê bất tỉnh, tuy rằng cơn sốt đã thuyên
giảm, thế nhưng sao hô hấp càng lúc càng yếu ớt.

Thái Y chẩn đoán: “Phần phổi của điện hạ bị thương, bây giờ phong tà

tràn vào tĩnh mạch, vô cùng nguy hiểm đến tính mạng.”

Tôi không hiểu hay là do thuốc trị thương có vấn đề, thế nhưng tất cả

những người có mặt trong điện đều thất kinh, Hoàng thượng cũng phái
người đến, song tất cả các Thái y hiện nay đều lực bất tòng tâm, chẳng còn
cách nào khác. Trong lòng tôi vậy mà lại tĩnh lặng vô cùng, tôi nhón chân
ngồi bên giường, nắm chặt tay Lí Thừa Ngân, bàn tay ấy lạnh lẽo, tôi vùi
đôi bàn ấy trong tay mình, dùng hơi ấm của chính mình sưởi ấm tay hắn.

Thái y vẫn đang rủ rỉ nói gì đó, tôi cũng chẳng để tâm. Đêm về khuya,

trong điện thưa dần bóng người, Vĩnh Nương choàng thêm cho tôi 1 chiếc
áo khoác, lúc ấy tôi đang nhoài người bên giường Lí Thừa Ngân, ngắm nhìn
hắn không hề chớp mắt.

Hắn cũng đẹp trai thật đấy, lần đầu tiên gặp Lí Thừa Ngân, tôi đã thấy

hắn cũng khá ưa nhìn. Đôi mày đen này, rậm này, sống mũi thẳng tắp này,
da mặt còn trắng trẻo như ngọc Hòa Điền. Thế mà kiểu trắng muốt ấy
không hề giống như con gái đâu nhé, kiểu trắng bóc của hắn có nét thư sinh,
không thô sạm như đàn ông Tây Lương chỗ chúng tôi, dường như mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.