ĐÔNG CUNG - Trang 153

Nương vẫn si mê chắp tay trước ngực, “Xin ông trời phù hộ, ngày nào đó
đôi ta được tương ngộ dẫu chỉ 1 lần….”

“Không phải kẻ đó cũng là loại gái giả trai đấy chứ?” Tôi không nén

được ngắt lời, “Thoạt đầu lúc tỷ phát hiện muội là con gái, chẳng phải tỷ
từng nói, muội không hề có thái độ cợt nhả, thế nên tỷ vừa nhìn đã biết tỏng
muội là con gái….”

Nguyệt Nương chẳng vì thế mà dao động: “Sao chàng ấy có thể là nữ cải

trang được, trông khí chất chàng ấy, đường hoàng là một đấng trượng phu
mà….chao ôi…..”

Tôi rỉ tai nói nhỏ với tỷ ấy: “Hôm nay muội lôi Bùi Chiếu đến đấy!

Không phải tỷ vẫn luôn một lòng muốn báo thù sao? Hay phen này bày mỹ
nhân kế gạt hắn vào tròng, để hắn giúp tỷ báo thù đi? Cha hắn là đại tướng
quân thống lĩnh kỵ binh, hắn lại là kim ngô tướng quân, nghe đâu Bùi gia
rất có quyền thế!”

Nguyệt Nương ngán ngẩm lắc đầu: “Chẳng tác dụng gì đâu. Quyền lực

trong tay Cao Vu Minh có sức áp đảo trong và ngoài triều, giữ chức vị tể
tướng đã hơn mười năm nay, môn sinh của gã rải rác mà vây cánh cũng
nhiều, kể cả có là Bùi gia, cũng khó lòng lật đổ được hắn. Hơn nữa, tỷ nghe
nói, Cao quý phí chẳng mấy mà sẽ trở thành Hoàng hậu.”

“Cao quý phi sắp làm Hoàng hậu á?”

“Ừ, trên phố người ta đồn rằng, bệ hạ phế bỏ Trương hoàng hậu, là muốn

đưa Cao quý phi lên mà.”

Tôi không thể không thừa nhận, tôi đảm đương cái chức vị Thái tử phi

này thật chẳng ra làm sao, ngay cả ai là người được ưu ái cho ngôi vị Hoàng
hậu tôi cũng không nắm rõ. Mà xưa nay tôi chỉ gặp Cao quý phi vỏn vẹn có
2 lần, đều là mấy lần thỉnh an Hoàng hậu thì ngẫu nhiên gặp, nửa ngày trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.