ĐÔNG CUNG - Trang 164

Ngự y chẩn đoán bao tử tôi bị nhiễm lãnh, lại ăn phải cháo nhung hương,

bởi vậy mới gây buồn nôn. Thái hoàng thái hậu tỏ vẻ thất vọng trông rõ, hỏi
đám người hầu: “Thái tử đâu?”

“Dạ khởi bẩm, sắp tới đại lễ Nguyên Thần, nên hôm nay Điện hạ đã vào

Trai Cung…”

Thái hoàng thái hậu đột nhiên nổi giận đùng đùng giơ tay lên vỗ mạnh

xuống kỷ trà: “Trai Cung cái nỗi gì! Bất hiếu có ba tội, không con nối là tội
lớn nhất! Phụ hoàng nó xưa kia bằng tầm này đã có những 3 người con trai!
Nó luống 20 tuổi rồi, còn chưa định lên chức cha hay sao! Cái ngữ Triệu
lương đệ kia cả ngày quấn lấy nó, đến quả trứng cũng không biết đẻ như
nào! Lại ả Tự bảo lâm nọ, đang yên đang lành có đứa con, nói mất là mất
ngay cho được! Cứ thế này, bao giờ ta mới được bồng chít? Lẽ nào muốn ta
thác xuống cửu tuyền vẫn không nhắm nổi mắt cho nó hả dạ chăng?

Thái hoàng thái hậu vừa nổi cơn giận dữ, người người trong điện đã quỳ

sụp xuống, nơm nớp nói không ngơi: “Xin Thái hoàng thái hậu bớt giận!”
Nhưng càng nói càng chỉ khiến Thái hoàng thái hậu đâm bực: “Người đâu!
Truyền Lí Thừa Ngân đến gặp ta! Ta không tin ta không nói nổi nó, càng
không tin đến sang năm mà ta vẫn chưa có chít bồng!”

Thái hoàng thái hậu cũng giống tôi, lôi cả họ tên của Lí Thừa Ngân ra mà

gọi. Thế nhưng Thái hoàng thái truyền hắn đến mắng mỏ, lúc về thể nào
cũng đổ vạ cho tôi xàm tấu bậy bạ, nói không chừng chúng tôi sắp có trận
cãi vã to rồi.

Cãi thì cãi, dẫu sao tôi cũng chẳng sợ.

Nhưng tôi bất ngờ nhất là, Thái hoàng thái hậu quả nhiên bụng dạ nham

hiểm, gọi Lí Thừa Ngân đến xong chẳng hề nhiếc chửi gì, mà tỏ vẻ ôn tồn
hòa nhã hỏi hắn: “Tắm gội xông hương rồi hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.