ĐÔNG CUNG
ĐÔNG CUNG
Phỉ Ngã Tư Tồn
Phỉ Ngã Tư Tồn
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Chương 43: Ngoại Truyện: Hồ Thái Dịch Phù Dung Vẫn Nở
Chương 43: Ngoại Truyện: Hồ Thái Dịch Phù Dung Vẫn Nở
“A Mục!” Tôi kéo tay áo cậu ấy, nhưng sửa lại cách xưng hô, khẽ gọi
thành: “Điện hạ…”
A Mục ngước nhìn tôi với vẻ ngỡ ngàng. Cậu ta vận bào màu trắng rộng
thùng thình, càng tôn lên đôi con ngươi đen lay láy, vẻ mặt dường như còn
vương nét ngây thơ.
Đáng lẽ, theo quy định của cung cấm, tôi không thể gọi thẳng tên mụ của
Thái Tử, song từ năm 7 tuổi tôi tiến cung, lúc đó A Mục chỉ chừng 5 tuổi,
nhỏ hơi cả tôi. Hai chúng tôi thân nhau như anh em, tôi lớn hơn, nên lúc
nào cũng che chở cho cậu ấy. Lúc cậu ấy không thuộc bài, ngay trước mắt
Thái Phó mà tôi cũng lén giúp, lúc cậu ấy bị phạt, thậm chí tôi còn bắt
chước y hệt nét chữ của cậu ấy, rồi chép hộ một chồng sách dầy mà không
bị bại lộ. Chúng tôi cùng nhau bắn ná trong ngự hoa viên, cùng nhau chọi
dế, trèo cây, trêu ghẹo một vài cung nữ nom vẻ khó tính…
Và chúng tôi dần trưởng thành, nhưng tôi biết, tình bạn giữa chúng tôi
không hề thay đổi, hễ có chuyện gì buồn phiền, A Mục đều kể cả với tôi.
Mà tôi thì, lúc nào cũng giúp cậu ấy nghĩ cách.
Chuyện buồn phiền của A Mục nhiều lắm, Bệ Hạ chỉ có mình cậu ấy là
con trai, hiển nhiên cũng đặt nhiều kì vọng. Song, đứng trước một vị Hoàng
đế anh minh, con người ta bất kể là ai cũng thấy mình thật tầm thường nhỏ
bé
A Mục từng hỏi tôi rằng: “Đệ phải làm gì mới được như Phụ Hoàng đây.”
Tôi không biết nên trả lời thế nào.