ĐÔNG CUNG - Trang 446

Trước và sau khi truy phong Hoàng hậu, Bệ Hạ không hề đến lễ truy điệu

của vị chính thê đã khuất kia.

Trong cung đồn rằng Bệ Hạ không ưa vị chính thê này, đại khái thì là

năm đó vì mối bang giao giữa hai nước, Bệ Hạ bị ép phải sắc lập người con
gái ngoại tộc lên ngôi vị Thái Tử Phi, người luôn cho rằng đó là mối nhục
của Hoàng Thất. Thế nên trong sử sách ghi chép vỏn vẹn chỉ có 1 dòng hơn
10 chữ giới thiệu về cuộc đời của vị Minh Đức Hoàng Hậu này.

A Mục nhớ mãi chuyện cấm kị ấy, bởi lẽ có lần công chúa Triêu Dương

không biết tìm đâu ra một bộ quần áo người Hồ, cô bé hả hê vận rồi đi tiếp
kiến Bệ Hạ. Rút cuộc Bệ Hạ lại nổi cơn lôi đình xưa nay chưa từng có.
Người hạ lệnh đánh chết toàn bộ người hầu bên cạnh Triêu Dương, Triêu
Dương khóc lịm cả người, lúc đó sợ hãi quá độ rồi ngã bệnh suốt 10 ngày
liền. Mà hiển nhiên Bệ Hạ cũng hối hận mãi không nguôi, người túc trực
bên giường công chúa, cho đến khi lành hẳn mới thôi.

Vì chuyện này mà Trần quý phi bị phế truất, nghe nói chính bà ấy xúi bẩy

công chúa mặc xiêm áo người Hồ.

Lúc tôi đưa A Mục đến thăm Triêu Dương, người bảo mẫu già nua thì

thầm kể cho chúng tôi nghe, Bệ Hạ kỵ nhất việc có người nom giống Minh
Đức Hoàng Hậu, Trần quý phi xui công chúa mặc quần áo người Hồ, tội
thật đáng chết.

A Mục quả là to gan, cậu ta dợm hỏi bảo mẫu: “Vậy, A Hoàng có giống

Minh Đức Hoàng Hậu không?

Phụng Hoàng vốn là tên mụ của Triêu Dương, A Mục quen gọi là A

Hoàng.

Người bảo mẫu đờ mặt, lắc đầu nguầy nguậy, bảo: “Chẳng giống chút

nào, vẻ ngoài của Minh Đức Hoàng Hậu đâu như công chúa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.