lậu (rỉ nước tiểu đầm-đìa) làm lợi tiểu tiện, khai thông bế tắc và trục huyết ứ,
khỏi khát nước và thanh khí nóng trong phổi, chữa bệnh xuyễn và trừ bệnh
hoàng-đản (nước da vàng như nghệ, bụng ì ạch không tiêu) giải chất độc ở
rượu. Mầm làm vỡ ung thư (những ung thư chưa có đầu, dùng một mầm thì
ung thư vỡ một miệng, 2 mầm thì 2 miệng) rất hiệu nghiệm và thần kỳ. Hoa
chủ chỉ huyết. Bạch-mao-căn là củ cỏ gianh trắng và sạch, vị ngọt, bẩm
sung-khí của tính thổ, lại chịu khí sinh sinh của dương-xuân, ngọt thì bổ tì,
cho nên khí tuy có lạnh mà không hại vị, nên trị được lao thương và bệnh
hư-nhiệt vậy.
(Tham-khảo) : bạch-mao-căn loại cỏ gianh hay mọc ở bờ núi.
(Hòa-hán) : có tên là giã-quản-căn ; lại tên mạch-hộc, địa-cân-căn,
thuộc loại cỏ củ lưu kinh niên, mùa xuân nẩy mầm cao 2, 3 thước, lá mọc
rậm thành khúm tựa lá lúa, trước khi mọc lá, nẩy những bông hoa trắng dài
như bông lúa, gọi là mao-hoa, mầm mới mọc gọi làm mao-châm, vì sắc như
kim vậy. Mùa hạ ra hoa tên là mao, mùa thu ra hoa gọi là quản, tháng 3
tháng 4 những bông già có quả rất nhỏ, rễ thực dài trắng và mềm như gân
mà có đốt, vị ngọt, người ta gọi là ti-mao, củ cỏ gianh đêm tối tự tiết ra chất
sáng. Quản-mao hay mọc ở trên núi mà dài hơn, mùa thu có hoa, những quả
đen, hay đính vào quần áo và đâm vào người, củ ngắn cứng và nhỏ như
mảnh tre không có đốt, nhấm hơi ngọt, cũng làm thuốc được, nhưng hiệu lực
thì kém bạch-mao. Mùa xuân thì lấy mao-châm, mùa hạ thì lấy mao-hoa và
mao-căn phơi khô, những củ ở trên mặt đất không nên dùng. Tính : ngọt,
lạnh, không độc. Chủ : tả hỏa nhiệt, tiêu huyết ứ làm mát huyết, lại chỉ
huyết, là thuốc lợi tiểu-tiện, chữa gầy mòn hư lao, huyết ứ sinh nóng lạnh,
thông đờm, tiểu-tiện, bổ bên trong và thêm khí huyết, chữa các bệnh lâm
lậu, chữa khách-nhiệt ở trong tràng vị, khỏi khát bền gân, đàn bà bụng đau
uống lâu được lợi. Mầm cỏ gianh ngọt, bình, không độc. Cây cỏ gianh ngọt
bình, mát, không độc, tiêu khỏi khát, chữa ra máu mũi, hạ được huyết, chữa
ung thu nhọt độc chưa vỡ.
(Nhập-môn táo-loại) : mao nghĩa là mạo, đội thủng đất mà chồi lên, mà
mao cũng là lông đất vậy, chỗ nào cũng có. Chữa đàn bà kinh-nguyệt bất