DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 151

Bây giờ Lê Trọng mới có thời gian ngắm cành hoa rừng

trắng muốt trên bàn. Hôm trước bắt gặp một cây hoa này giữa
rừng, Lê Trọng đã thốt lên: "màu trắng tinh khiết quá!". Ông đã
bẻ một nhành hoa cắm lên ngôi mộ của một người lính vừa hy
sinh khi đang lắp tuyến ống nghi binh. Cậu ấy mới mười tám
tuổi. Còn trẻ quá. Người con trai tuổi này, mấy ai đã biết mùi vị
tình yêu là gì. Không biết rồi đây dọc tuyến đường ống của ông
sẽ bao nhiêu ngôi mộ như thế này nữa. Bất giác ông nhớ đến
mấy câu thơ trong bài Tây Tiến: Rải rác biên cương mồ viễn
xứ./ Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh./ Áo bào thay chiếu,
anh về đất... Ở chiến trường ác liệt này, mọi niềm vui đều phải
trả giá.

Lễ đón giao thừa được tổ chức ngay trong Chỉ huy sở.

Những món ăn do hậu cần chuẩn bị sẵn nhanh chóng được dọn
lên. Lê Trọng nâng chén rượu lên cao: "Chúc sức khỏe và sự
thắng lợi của anh em mình, chúc cho một năm mới mọi sự tốt
đẹp". Cả sở chỉ huy râm ran chuyện trò đến gần sáng. Có lẽ
trong đời binh nghiệp, đây là một đêm giao thừa đáng nhớ
nhất của Lê Trọng.

Ngay khi xăng tới kho Na Tăng, việc cấp phát đã được tiến

hành rất khẩn trương. Các xe stec và xe chở phuy nhận hàng,
tỏa về các đơn vị vận tải tra nạp cho xe để kịp chạy trong ngày
mồng một Tết. Lê Trọng kiểm tra lượng tồn ở kho Na Tăng và
cho bơm tiếp. Yêu cầu đến tối mồng một, xăng phải bù đầy các
bể chứa trong kho, đề phòng ngày hôm sau tuyến bị đánh đứt.
Ông cũng không quên viết một bức điện đọc trên đường dây
vận hành:

Gửi Tiểu đoàn 96 và các Đại đội. Đêm giao thừa xăng đã đầy kho Na

Tăng. Đó là thắng lợi của toàn Công trường. Nhưng đó mới chỉ là thắng lợi
bước đầu. Sau ngày nghỉ Tết, địch sẽ đánh phá rất ác liệt. Các đơn vị cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.