DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 152

làm thật tốt công tác ngụy trang, nghi binh với máy bay, truy quét địch mặt
đất, hoàn chỉnh các vị trí để ống dự phòng, củng cố hầm trú ẩn trên tuyến,
chuẩn bị tốt kế hoạch cứu tuyến và cứu chữa thương binh khi bị địch đánh.

Lê Trọng.

Bàn giao hướng tuyến cho Tiểu đoàn 96 xong, Ngọc được

lệnh về Binh trạm 231 nhận nhiệm vụ mới. Đây là binh trạm
phụ trách đoạn tuyến giáp biên, nên trên địa bàn binh trạm có
những trọng điểm rất ác liệt, đặc biệt là trọng điểm Seng Phan,
nơi vô cùng hiểm yếu vì tuyến đường ô tô đi men theo sông
giữa hai lèn đá. Gần như suốt ngày không bao giờ ngớt tiếng
bom trên trọng điểm. Buổi tối, nằm trong hang đá của Binh
trạm bộ, cũng cảm nhận được những loạt bom nối nhau như
tiếng sấm rền. Một anh bạn tên Nhương nằm cùng hang kể
rằng ở Seng Phan cứ một tháng lại mất đi quân số của một Đại
đội. Từ khi rời X42 đến nay, gần như cứ lặp đi lặp lại: ngày đi
khảo sát, đêm mắc võng ngủ giữa rừng hoặc sang hơn thì được
nghỉ lại ở một bản người Lào sơ tán. Hôm nay ngủ ở cơ quan
Binh trạm bộ nên cảm thấy cuộc sống quy củ hẳn ra: Có giường
tủ, bàn làm việc, có chỗ chơi bóng bàn... Trên bàn có mấy tờ
báo, Ngọc đọc ngốn ngấu. Trong những tờ báo ấy, có một bài
thơ của nữ thi sĩ Anh Thơ, sao xúc động quá. Bài thơ tả cảnh
Hà Nội chuyển sang mùa se lạnh, dáng khăn tơ của các cô gái
phất phơ bên cây liễu ven hồ, những gánh hoa cúc, những lồ
cam, những nải chuối thơm lừng trứng cuốc từ ngoại thành
đưa vào chợ phố, và đặc biệt những câu thơ gợi lại cuộc sống
gia đình:

Mâm cơm nhà ai có mùi dưa nấu cá

Có rau diếp hành hoa, răm mùi thái nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.