DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 188

khói đen cuộn lên như cái nấm. "Phá được rồi, thông đường
rồi!". Cả tổ reo lên. Xung quanh nơi quả bom nổ, vương đầy
những chiếc túi bằng ba ngón tay, bị xé rách. "Mìn lá". Ngọc
nhận ra loại mìn này từng được rải ở một số trục đường ô tô và
giao liên trên tuyến Hướng Tây. Từ quả bom mẹ bung ra hàng
ngàn quả bom con. Mỗi quả bom con là một quả mìn. Nó lẫn
trong lá khô. Người dẫm phải nó không chết mà chỉ mất bàn
chân. Trong cái túi nhỏ kia là hàng ngàn mảnh thủy tinh li ti
to hơn hạt cát. Những hạt cát ấy xuyên sâu vào da thịt khiến
cho đùi và cẳng chân người bị nạn tuy còn đấy, nhưng tướp táp
bầm đen. Loại bom này không gây chết người, nhưng nó làm
ảnh hưởng rất lớn đến sức chiến đấu vì một người dẫm phải
bom là phải mất ít nhất hai người khiêng cáng, và hình ảnh
người bị nạn gây cho những người còn lại cảm giác khiếp sợ.
Vậy là địch đã rải bom lá lên tuyến đường vác ống và thi công
của bộ đội. Ngay chiều hôm ấy, Công trường 181 và Tiểu đoàn
73 đã thông báo đến từng chiến sĩ để mọi người bình tĩnh và
nâng cao cảnh giác. Mỗi buổi sáng trước khi thi công, phải cử
một tổ trinh sát bom mìn dọc tuyến.

Tiểu đoàn 66 được lệnh giao lại tuyến X42 cho một đơn vị

khác của Binh trạm 691, để vào nhận nhiệm vụ tại Đoàn 559.
Theo chế độ hiện hành, có nghĩa là Tiểu đoàn "đi B", vì Đoàn
559 hưởng chế độ như những người chiến đấu ở chiến trường
B, chiến trường miền Nam. Tiểu đoàn trưởng ở lại chỉ huy đơn
vị mới tiếp tục vận hành. Chính trị viên Tiểu đoàn Nguyễn
Đình tạm kiêm luôn chức Tiểu đoàn trưởng chỉ huy đơn vị
hành quân. Nhiều năm làm trong ngành vận tải chiến lược,
ông hiểu rất rõ 559 là một chiến trường cực kỳ gian khổ, ác
liệt, đã đi thì khó mà hẹn trước ngày về. Cấp trên cho ông một
ngày ghé qua nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.