DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 223

vị cũng hay bị con gái trêu. Nhưng lần này, rõ ràng mấy cô gái
Lào không cho cậu ta đi. Dũng tránh hướng nào cũng có cô gái
dang hai tay chặn lại. Họ cười như nắc nẻ khi thấy anh bộ đội
Việt mặt và hai tai đỏ lừ vì xấu hổ. Không biết tiếng Lào nên
chẳng biết nói gì. Ngọc gọi: Dũng ơi nhanh lên anh em đang
đợi. Nghe tiếng, mấy cô gái Lào chạy biến vào rẫy bắp, bỏ lại
những tiếng cười lanh lảnh.

Cảm ơn các anh. "Không có các anh, tôi không biết làm sao

thoát ra được", Thiều béo vào tai Dũng mắng yêu: "Gớm, được
trong vòng vây như vậy, ai mà chẳng mơ ước. Có điều anh em
lo quá, bọn mình tưởng cậu bị gấu xé xác rồi. Một phần cũng
nhờ cậu mà hôm nay được ăn thịt gấu đấy".

Thịt gấu ngon thật, cả ngày đường vất vả, được ăn thịt thú

rừng tươi mọi người như tỉnh lại. Nghe nói mật gấu tốt lắm,
thế là họ lấy bông thấm mật gấu rồi chia cho mỗi người một
nhúm. Của quý thì chia nhau vậy, nhưng chẳng biết dùng nó
làm gì.

Đêm ấy trời mưa rất to, nước suối sôi réo ầm ầm, mưa kéo

dài hai ngày liền. Tổ khảo sát ở vào thế một phía là núi đá dựng
đứng, ba phía nước lũ cuồn cuộn, không thể vượt qua suối
được. Họ đành ngủ lại. Ngày thứ ba, nước rút, nhưng đã muộn
một ngày so với kế hoạch, chỉ còn lại vài nắm gạo. Họ nấu cháo
với bốn bàn chân gấu. Cháo nhưng có chất nên vẫn cảm thấy
khỏe mạnh, thêm vài miếng lương khô là có thể lên đường.

Trở lại đường cũ, cả tổ kinh ngạc về sự thay đổi. Đoạn vượt

qua yên ngựa mà họ chọn, giờ đã là chi chít hố bom. Đỉnh đèo
nơi họ chia nhau ngụm nước trong thùng lương khô, giờ cũng
đã trống hoác vì bom cày xới. Đất bột, đá vụn cộng với ba ngày
mưa dai dẳng đã làm cho con đường về bùn lầy nhão nhoét,
ngập đến gối. Các hố bom tạo thành những ao nhỏ nối nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.