DÒNG SÔNG MANG LỬA - Trang 425

- Chúng con mới quyết định cách đây vài tháng thôi. Anh

ấy người Hà Nội. Một chàng trai cao lớn, dũng cảm, và chúng
con yêu thương nhau tha thiết.

- Trai Hà Nội ư? - Bà mẹ tần ngần - Liệu rồi nó có yêu

thương con mãi không?

- Mẹ ơi. Mẹ đừng nói vậy mà tội nghiệp anh ấy. Chúng con

đã có nhau cả khi cận kề cái chết.

Nói rồi, Lan kể cho mẹ nghe những kỷ niệm của họ.

Chuyện anh mang dò phong Lan đến cho con, xuýt nữa thì bỏ
mạng vì bom tọa độ, chuyện anh xông pha lửa đạn đến cứu
chúng con, và cả chuyện cái đêm cuối cùng chia tay trong một
căn nhà âm trên Trường Sơn. Lan lục ba lô, đưa cho mẹ xem lá
thư của Đỉnh gửi cho bố mẹ anh. Mẹ Lan đọc thư rồi khóc. Thế
này là con và anh ấy thực sự đã thành vợ chồng rồi. Con ở nhà
một thời gian đề mẹ bồi dưỡng cho con lại sức đã. Không thể
trình diện nhà người ta trong tình trạng sức khỏe như thế này.

Lan tần ngần đứng trước cái vòm cổng xây cuốn cổ kính.

Theo sơ đồ Đỉnh vẽ thì qua cổng này, đi thêm một đoạn nữa là
đến nhà anh. Lan đi men theo ngõ, bước vào một cái sân nhỏ.
Đúng là nhà anh đây rồi. Anh mô tả: Bên phải lối vào là một
bụi tre. Qua một cái sân nhỏ, đó là sân chung cho mấy nhà.
Nhà anh ba gian xây gach, vuông góc với nó là một cái bếp nhỏ.
Nhưng sao lạnh lẽo thế này. Cửa khép hờ, chứng tỏ có người ở
nhà.

Lan rụt rè gõ cửa. Một cô bé mở cửa:

- Chị hỏi ai ạ?

- Chị là Lan, cùng đơn vị anh Đỉnh về - Lan trả lời, và nhận

ra đây là cô em út của Đỉnh. Anh kể: anh có hai cô em gái. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.